Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vận May Gõ Cửa - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-10-17 09:31:34
Lượt xem: 1,962

Từng nắm bạc, từng đồng lẻ, chúng ta đếm suốt gần một nén nhang.

Một trăm văn tiền là một quan tiền, mười quan tiền là một lượng bạc.

Tổng cộng chúng ta kiếm được ba trăm sáu mươi bảy lượng bốn quan chín mươi hai văn tiền.

Mẫu thân cẩn thận chia số tiền vào từng túi nhỏ.

"Phụ mẫu, năm nay nhà ta kiếm được nhiều tiền, có thể cho thêm tiền mừng tuổi không?" Nhị ca hỏi với vẻ đầy mong đợi.

Ta ngồi trong lòng mẫu thân, độc chiếm sự yêu thương, nói: "Mẫu thân, con cũng muốn thật nhiều tiền mừng tuổi!"

Mẫu thân xoa đầu ta, cười dịu dàng: "Được, tiền mừng tuổi của Đường Đường sẽ nhiều hơn của bốn ca ca cộng lại!"

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

"Ôi, mẫu thân thiên vị quá!"

"Mẫu thân trọng nữ khinh nam rồi!"

"Đúng là áo bông nhỏ được cưng chiều nhất!"

Ba người ca ca giả vờ ghen tị, trêu chọc.

Đại ca xoa nhẹ đầu ta, cười nói: "Dù có nhiều gấp mười hay gấp trăm lần của bọn ta, Đường Đường vẫn xứng đáng mà!"

Sang ngày mồng hai, chúng ta bắt đầu đi chúc Tết họ hàng.

Sáng sớm, cả nhà dậy để chúc Tết phụ mẫu.

Bắt đầu từ đại ca: "Con trai chúc phụ mẫu năm mới cát tường như ý!"

Mẫu thân đưa cho đại ca chiếc túi đỏ thêu tên của huynh ấy, nói: "Con là đại ca, phải như phụ thân trong nhà, gánh vác trách nhiệm chăm sóc các đệ đệ và muội muội."

Đại ca kính cẩn đáp: "Con ghi nhớ, cảm ơn mẫu thân."

Đến lượt nhị ca, mẫu thân dặn dò: "Tiền mừng tuổi không nhiều, nhưng vẫn nhiều hơn mọi năm. Làm người không nên tham lam, biết đủ là vui."

Mẫu thân khuyên tam ca: "Con hãy nhớ những khó khăn đã trải qua, trân trọng những gì đang có. Nhớ những ngày khổ mà biết ơn sự ngọt bùi, cần cù tiết kiệm."

Với tứ ca, bà nhẹ nhàng nói: "Tương lai, nếu có tiền, con phải giúp đỡ những người dân nghèo khó."

Mẫu thân luôn đau lòng vì tứ ca mắc bệnh về mắt.

Nhưng nhà chúng ta rất nghèo, chỉ đủ lo cái ăn cái mặc.

Chắc hẳn mẫu thân đã từng nghĩ, nếu có người hảo tâm giúp đỡ, có thể chữa lành mắt cho tứ ca và chữa bệnh cho phụ thân thì tốt biết bao.

Khi đến lượt ta chúc Tết, mẫu thân ân cần nói: "Đường Đường của chúng ta vừa hiền lành, thông minh lại chăm chỉ. Mẫu thân mong con suốt đời được thuận buồm xuôi gió, hạnh phúc viên mãn và sống lâu trăm tuổi!"

"Con cảm ơn mẫu thân."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/van-may-go-cua/chuong-7.html.]

Mẫu thân đưa cho ta một chiếc túi đỏ hình cá chép, khác với túi của các ca ca.

Nó tượng trưng cho sự dư dả quanh năm và may mắn liên tục.

Trên túi thêu tên đại danh và tiểu danh của ta, bên trong đựng đầy bạc vụn và tiền đồng.

Nhưng tình cảm và sự yêu thương của mẫu thân dành cho ta mới là điều quý giá nhất.

Chúng ta thay áo mới, chuẩn bị đến nhà ngoại chúc Tết.

Tứ ca vuốt ve bộ y phục mới, hỏi ta: "Muội muội, huynh mặc bộ này có đẹp không?"

Ta biết rằng đôi mắt của huynh ấy không thể nhìn rõ được màu sắc.

"Áo gấm xanh rất hợp với nước da của tứ ca, huynh trông giống như... như những gì thầy kể chuyện nói, gì mà 'như ngọc'... gì mà 'vô song' ấy!"

Tứ ca liền tiếp lời: "Người trên đường tựa ngọc, công tử trong thiên hạ vô song!"

Ta nhanh chóng gật đầu: "Đúng rồi, đúng rồi..."

Nghe vậy, tứ ca vui sướng chạy ra ngoài để khoe bộ đồ mới.

Nhị ca nhìn ta, vẻ mặt đầy ghen tị: "Y phục của huynh đệ bọn ta đều là hàng may sẵn, chỉ riêng Đường Đường được mẫu thân tỉ mỉ từng đường kim mũi chỉ mà khâu cho."

Đại ca cười nhẹ, đôi mắt ánh lên vẻ dịu dàng của một thiếu niên: "Mẫu thân bảo rằng Đường Đường có làn da trắng hồng, dễ thương, nên nhất định phải may cho con bé một bộ đồ thật đẹp và nổi bật."

Ta mặc chiếc váy dài màu trắng ngà, bên trong lót bông mềm, ấm áp.

Trên tà váy thêu những đóa mẫu đơn lớn, thêu rất tinh xảo, sống động như thật. Phía ngoài ta khoác một chiếc áo choàng màu hồng đào, vừa đậm vừa nhạt hài hòa.

Tam ca mỉm cười: "Quả thật rất đẹp và nổi bật."

Nhị ca cũng gật đầu: "Ừ, nhìn là biết mẫu thân dồn hết tâm tư cho con gái rồi!"

Đến nhà ngoại tổ phụ.

Ngoại tổ mẫu, các cữu cữu và cữu mẫu đưa cho ta phong bao lì xì lớn nhất trong tất cả các biểu ca, biểu tỷ.

Chúng ta quây quần bên bếp lửa lớn, vui vẻ ăn bữa cơm đoàn viên ấm áp.

Hương vị của khói lửa và hơi nóng của món ăn ngập tràn khắp gian bếp, làm lòng người cảm thấy thật ấm cúng.

Sau Tết, ta nghĩ ra một cách "bán hàng" hiệu quả và quy củ hơn.

Lần trước, chúng ta đã thu thập được thông tin địa chỉ của từng nhà trong thành.

Phương thức bán hàng ở trong thành sẽ là: vừa giao hàng tận nhà, vừa cho phép khách "đặt trước" hàng hóa.

Ở thôn làng sẽ là: thay vì đi bán hàng tận nhà như trước, chúng ta sẽ chọn một hộ gia đình làm điểm bán cố định. Hàng hóa sẽ được giao đến nhà đó, và người dân trong thôn có thể đến mua hoặc đặt hàng tại đó. Gia đình này sẽ giúp bán hàng cho chúng ta và nhận một phần tiền lời từ số hàng họ bán được.

Loading...