Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vả Mặt Tra Nam Tiện Nữ Cặn Bã - Chương 24-27

Cập nhật lúc: 2024-09-04 16:23:31
Lượt xem: 1,260

Chương 24: Sự bảo vệ của cha

Đúng lúc này, bố mẹ tôi bước vào. 

Nhìn thấy Tô Khải, cả hai đều sững người. 

Tô Khải cũng ngây ra, lắp bắp gọi: "Bố, mẹ..."

Mẹ tôi sững người một lúc, sau đó kích động lên tiếng. 

"Cậu là cái thá gì mà gọi bố mẹ tôi hả?!

Mẹ tôi lập tức rơi nước mắt. "Con gái tôi tốt như vậy giao cho cậu, cậu đã đối xử với nó thế nào hả? Hả? Cậu còn mặt mũi xuất hiện ở đây sao?!" Bà lao đến định đánh Tô Khải, "Cút ngay cho tôi! Cút ngay!"

"Bà xã à." Bố tôi lập tức kéo mẹ tôi lại. 

"Ông xã!" Mẹ tôi quay đầu lại, tức giận quát, "Ông cản tôi làm gì hả?!"

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Bố tôi lắc đầu với bà, "Ở đây còn có nhiều bệnh nhân khác, bà vào trong với con gái trước đi."

Nói xong, ông nhìn Tô Khải, trầm giọng nói. 

"Cậu, ra ngoài nói chuyện với tôi."

Chương 25: Chỗ dựa vững chắc

Bố tôi và Tô Khải ra ngoài chưa được bao lâu, tôi đã nghe thấy có người bên ngoài hô hào: "Ôi trời, đánh nhau rồi, đánh nhau rồi."

Tôi hoảng hốt, vội vàng bảo mẹ tôi ra ngoài xem sao. 

Mẹ tôi đi một lúc lâu vẫn chưa quay lại, người nhà bệnh nhân giường bên cạnh bước vào. 

"Ôi chao, mọi người không biết chuyện vừa rồi đâu, ở ngoài cửa đánh nhau kinh khủng lắm."

Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, chỉ nghe người đó tiếp tục nói: "Ông chú kia chắc cũng gần 60 rồi, vậy mà đánh cho một thanh niên nằm bẹp dí dưới đất không dậy nổi, suýt chút nữa thì bệnh viện phải báo cảnh sát, kết quả là cậu thanh niên đó còn nói không cần báo."

Nghe người đó miêu tả một cách hào hứng, tôi biết bố tôi đã nói gì rồi. 

Chắc chắn là vừa đánh vừa mắng: 

"Cậu không có tư cách gọi tôi là bố. 

"Con gái tôi được tôi nâng niu, chiều chuộng từ nhỏ đến lớn, tôi chưa bao giờ để con bé chịu bất kỳ ấm ức nào. 

"Con gái tốt như vậy của tôi, là để cậu giày xéo sao?

"Sau này gặp cậu một lần, tôi đánh một lần."

Đúng lúc này, mẹ tôi dìu bố tôi quay lại. 

"Sao lại nóng tính như vậy chứ?" Mẹ tôi vừa vuốt n.g.ự.c cho bố tôi, vừa nói, "Ông cũng lớn tuổi rồi, lại còn bị cao huyết áp, lỡ như ra sức quá, ngã bệnh thì sao?"

"Nó bắt nạt con gái tôi, tôi chưa đánh c.h.ế.t nó là may rồi."

Bố tôi bước đến, ngồi xuống bên giường tôi. 

"Bố..." Tôi rưng rưng nước mắt, gọi. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/va-mat-tra-nam-tien-nu-can-ba/chuong-24-27.html.]

Bố tôi gật đầu, nắm lấy tay tôi. 

Im lặng một lúc, ông nói với tôi: "Con gái à, con phải nhớ kỹ, dù có chuyện gì xảy ra, bố mẹ mãi mãi là chỗ dựa vững chắc cho con. 

"Công việc đó, không muốn làm thì nghỉ việc, bố mẹ có lương hưu, có tiền tiết kiệm, cho dù con không kết hôn, không đi làm, bố mẹ cũng nuôi con cả đời. 

"Đã có bố mẹ rồi, con vĩnh viễn không cần phải sợ hãi bất cứ điều gì. 

"Cho dù là trời có sập xuống, bố cũng sẽ chống đỡ cho con."

Cuối cùng tôi cũng không kìm nén được nữa, òa khóc nức nở trong vòng tay bố. 

Bố tôi là người ít nói, cũng rất cứng đầu, hồi trước tôi còn ngỗ nghịch, bướng bỉnh, thường xuyên cãi nhau với ông. 

Nhưng ông ấy, lại là người đàn ông yêu thương tôi nhất trên đời này. 

Chương 26: Sự thật phũ phàng

Sau khi xuất viện, tôi ở nhà dưỡng bệnh hai tuần, Tô Khải lại đến thăm hai lần. 

Tất nhiên, anh ta đều không vào được nhà. 

Vài ngày sau, công đoàn công ty gửi đến rất nhiều quà bổ dưỡng, tôi biết, đây là ý của Tô Khải. 

Có lẽ, anh ta hối hận muốn bù đắp cho đứa con chưa kịp chào đời. 

Một hôm, trước ngày tôi đi làm trở lại, tôi nhận được một tin nhắn từ số lạ. 

"Lục Thù, cô còn mặt mũi nào nữa không, đã ly hôn rồi mà còn bày trò dây dưa với chồng cũ." Tiếp theo sau đó là một tràng chửi rủa khó nghe. 

Số điện thoại này, tôi rất quen thuộc. 

Bố mẹ tôi ở phòng khách gọi tôi vào uống canh gà ác, tôi xóa tin nhắn, sau đó chặn số điện thoại đó. 

Hôm sau đi làm, tôi mới biết, Tiêu Tĩnh cũng đến công ty này làm việc. 

"Hóa ra tổng giám đốc Tô đã kết hôn rồi à," Trong phòng trà nước, Vu Lạc khẽ nói với tôi, "Tuần trước, phu nhân của sếp đột nhiên đến công ty, còn tặng hoa quả cho từng bộ phận."

Cô ấy hạ thấp giọng, "Cảm giác giống như đang tuyên bố chủ quyền vậy, hôm qua còn có người nghe thấy hai người họ cãi nhau trong văn phòng tổng giám đốc, hình như là nghe thấy người phụ nữ kia liên tục chất vấn tại sao anh còn quan tâm đến cô ta làm gì..."

"Tôi còn nghe nói," Cô ấy tiếp tục, "Vị phu nhân này của sếp, vốn dĩ là tiểu tam chen chân vào..." Cô ấy vừa cắn hạt dưa, vừa nói, "Tổng giám đốc Tô trước đây đã kết hôn rồi, cô ta và tổng giám đốc Tô làm cùng công ty, tiểu tam cướp chồng, vợ cũ còn đến công ty làm ầm ĩ, nghe nói lúc đó náo loạn rất lớn, công ty đã sa thải cô ta. 

"Kết quả vẫn là người có bản lĩnh hơn, vợ cũ níu kéo đủ đường, tổng giám đốc Tô vẫn ly hôn, nghe nói là gần đây mới kết hôn với cô ta. 

"Hình như tổng giám đốc Tô rời khỏi công ty cũ, cũng là vì sau khi kết hôn với cô ta, xung quanh bàn tán quá nhiều, nên mới đổi công ty, kết quả vừa hay tổng giám đốc cũ của chúng ta bị bệnh, anh ta liền được điều đến chi nhánh của chúng ta."

Cô ấy xuýt xoa hai tiếng, "Quả nhiên, đàn ông đều thích phụ nữ hư hỏng."

Tôi mỉm cười, không nói gì. 

Tan làm, tôi không về nhà ngay, chị gái bộ phận khác đã sắp xếp một buổi xem mắt cho tôi, đối phương đến cổng công ty đón tôi. 

Là một thầy giáo dạy ngữ văn đại học, họ Đỗ, tên Đỗ Nghiêu. 

Kết quả tôi vừa đi đến bãi đậu xe, đã bị ai đó nắm lấy cánh tay. 

Quay đầu lại, là Tô Khải. 

 

Loading...