Uyên Uyên Vấn Quân An - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-05 04:32:44
Lượt xem: 5,782

12

Nhưng ta không ngờ, chỉ có Trịnh Hành Chu không muốn thành toàn cho đôi uyên ương của họ.

Hắn thế nào cũng không đồng ý hòa ly.

Hắn ngày ngày ở trong phủ, thỉnh thoảng ra ngoài, nhưng trước khi trời tối chắc chắn phải hồi phủ.

Một ngày hỏi mười lần: "Phu nhân ở đâu?"

Rõ ràng hôm đó hắn không nghe thấy câu trả lời của Trịnh Cẩn Niên, nhưng hắn dường như đã chắc chắn ta và Trịnh Cẩn Niên có muôn vàn điều không thể nói ra.

Đã chắc chắn thì chắc chắn đi, đuổi ta đi cũng được.

Nhưng hắn không.

Hắn thà xa cách với Giang Sơ Miểu, cũng phải ngày ngày giám sát ta từng bước không rời.

Hắn cười u ám: "Đỗ Tư Uyên, đừng hòng hòa ly với ta rồi gả cho đại ca ta."

Ta: "... Vậy thì chàng đội nón xanh cho tốt."

Ai mà chẳng biết cách khiến người khác buồn nôn chứ?

Kết quả hắn biến sắc: "Quả nhiên nàng có tư tình với đại ca ta!"

Ta: "..."

Ta lười phản bác: "Ờ đúng đúng đúng, chàng nói gì cũng đúng hết."

Trịnh Hành Chu sắp phát điên rồi.

13

Trịnh Cẩn Niên không biết tại sao lại nghe được lời ta nói, sai người đưa thư cho ta - Đừng nói bậy. Bản thân ta không sao nhưng danh tiếng của nàng không thể bị tổn hại.

Danh tiếng của chàng không sao.

Nhưng danh tiếng của ta không thể bị tổn hại?

Ta không nhịn được chua xót trong lòng.

Ta không phải đã quên rồi sao.

Sao còn vì hắn coi thường bản thân mà đau lòng chứ?

Vừa hay Trịnh Hành Chu ra ngoài gặp Giang Sơ Miểu, ta cũng không khách sáo, trước mặt người hắn để lại giám sát ta, ta đi tìm Trịnh Cẩn Niên.

Nhưng sai vặt của Trịnh Cẩn Niên lại chặn ta trước cửa viện.

Nói Trịnh Cẩn Niên đang nghỉ ngơi.

Ta: "Vậy người đang chơi cờ trong viện là ai?"

Không phải chứ, lời này chẳng phải không coi trọng đầu óc ta sao!

Sai vặt chỉ lắc đầu nói: "Nhị phu nhân xin về."

Ha.

Ta lùi lại hai bước, chạy lấy đà, nhảy vài cái, liền nhảy lên cây lê sau lưng Trịnh Cẩn Niên.

Ta lắc cây lê, cả đống hoa lập tức rơi xuống như tuyết, phủ đầy đầu Trịnh Cẩn Niên.

Trịnh Cẩn Niên ngẩng đầu nhìn ta, trong mắt lại có chút ý cười: "Nàng nghịch ngợm quá."

Ta ngồi trên cây, cũng mỉm cười: "Trước kia ta ở trước mặt huynh, cũng hay nghịch như vậy sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/uyen-uyen-van-quan-an/chuong-4.html.]

Mặt hắn vô cùng ôn hòa: "Ừ.”

"Nhưng sau khi nàng thành hôn thì không còn như thế nữa.”

"Lúc nàng gặp ta luôn giữ lễ nghĩa nghiêm lắm."

Hôm nay chàng mặc áo màu xanh nhạt, trên người khoác áo choàng màu đen, thanh tuấn thoát tục, ta nhìn chàng, không kiềm chế được mà tim đập như trống.

Ánh nắng bên ngoài vô cùng rực rỡ, nhưng trong lòng ta lại ầm vang sấm xuân, lặng lẽ mà dữ dội.

Ta nói: "Trịnh Cẩn Niên, con người ta, vốn không coi trọng danh tiếng.”

"Ta gả cho Trịnh Hành Chu, sau đó giữ lễ nghĩa với huynh, là vì ta trân trọng huynh, cũng trân trọng danh tiếng của huynh.”

"Cho nên, ta đương nhiên không dám làm càn."

Cho nên, đừng coi thường bản thân.

Ánh mắt Trịnh Cẩn Niên hơi lay động, nhưng rất lâu sau, chàng chỉ cười nhạt: "Ta biết."

"Không cần vì chuyện này mà đến tìm ta, Hành Chu không thích, hà tất phải vì ta mà tự chuốc phiền phức?"

Ta lắc đầu: "Không phải phiền phức gì, dù sao cũng sắp hòa ly rồi."

Chàng hơi sửng sốt, trong mắt dâng lên cảm xúc kỳ lạ, hồi lâu mới nói: "Nàng nghĩ kỹ rồi thì tốt."

"Huynh không khuyên ta sao?"

"Không khuyên. Hành Chu đã dây dưa không rõ với nữ tử khác, vậy thì không xứng với nàng. Uyên Uyên, ta hy vọng nàng có thể tìm được người một lòng một dạ với nàng, ta hy vọng, nàng có thể sống thật tốt."

Ta nhìn chàng.

Lại cảm thấy, không hòa ly cũng tốt.

14

Sau khi Trịnh Hành Chu trở về biết ta đi tìm Trịnh Cẩn Niên, quả nhiên tức giận không kiềm chế được.

Ta lại chẳng hề để ý: "Trịnh Hành Chu, chàng đi tìm Giang Sơ Miểu, ta đi tìm Trịnh Cẩn Niên, rất công bằng, chàng có gì mà phải tức giận?"

Trịnh Hành Chu khựng lại, rồi trở nên bình tĩnh, nhìn ta nói: "Vậy có phải nếu ta không đi tìm Giang Sơ Miểu, nàng cũng sẽ không đi tìm Trịnh Cẩn Niên không?

"Có phải là, nếu như vậy, nàng sẽ nhìn ta tử tế một chút không?"

Thế này thì chẳng thú vị rồi.

"Trịnh Hành Chu, cho dù trước kia người ta yêu trong lòng không phải chàng nhưng ta biết tự kiềm chế, chưa từng làm chuyện gì có lỗi với chàng.”

"Nhưng chàng đối xử với ta thế nào? Chàng ngoài mặt không nói nhưng trong lòng lại chê ta là nữ nhi của võ tướng, thô lỗ không chịu nổi, không biết cầm kỳ thi họa, ngay cả đụng vào ta cũng không thèm. Hôn sự này, chàng chiếm được bao nhiêu lợi ích của Đỗ gia, trong lòng chàng tự rõ ràng, cho dù như vậy, chàng vẫn muốn nuôi Giang Sơ Miểu ở bên ngoài, chẳng để lại chút thể diện nào cho Đỗ gia.”

"Trịnh Hành Chu, chàng sao có thể dám nói như kiểu chàng yêu ta vậy?"

Ta nhìn mặt hắn dần trắng bệch, từng chữ từng câu nói: "Thật khiến người ta buồn nôn."

Ta đang định nhân cơ hội này nhắc tới chuyện hòa ly thì đột nhiên có người hầu báo Giang Sơ Miểu đến.

Trịnh Hành Chu lập tức đứng dậy.

Ta nhìn lướt qua hắn.

Hắn không quay đầu lại.

Xem kìa, vừa rồi còn nói yêu ta, giây sau đã bay đến bên người khác.

Lời của nam nhân, thật sự không thể tin một câu nào.

Chỉ ngoại trừ có Trịnh Cẩn Niên.

Bình luận

11 bình luận

  • Truyện hay điêng mà hơi buồn cho Trịnh Cẩn Niên. Trải qua nhiều trắc trở mới đến bên nhau được mà âm dương cách biệt tội lắm😭

    NTramm 18 giờ trước · Trả lời

  • Mong tìm được thần y chữa độc cho Trịnh Cẩn Niên, chứ sống được 7-8 năm rồi chết thì tội Đỗ Tư Uyên lắm, so với không có được , có rồi lại mất càng đau khổ hơn

    Haru1234 3 ngày trước · Trả lời

  • Sau bao trắc trở cuối cùng cũng đến được với nhau, chúc hai người bạc đầu giai lão

    Haru1234 3 ngày trước · Trả lời

  • Vấn quân an là gì vậy mấy bà ơi, tui đọc mà ko hiểu ấy

    Nguyenhan 5 ngày trước · Trả lời

    • Vấn an: động từ thì là thăm hỏi sức khỏe người bề trên, có thể sử dụng như 1 câu chào người bề trên. Đọc truyện sẽ hay thấy vấn an cha mẹ, vấn an tỷ tỷ, vấn an phu nhân, ... Quân ở đây có thể hiểu là phu quân, quân tử, lang quân tùy bối cảnh, ngữ cảnh của truyện. Uyên Uyên vấn quân an: UU sử dụng khi viết mở đầu thư, nên có thể hiểu nó tương đương Dear lang quân, ...

      Ren 4 ngày trước · Trả lời

  • Truyện đáng yêu quá

    Vicky Dương 1 tuần trước · Trả lời

  • truyên hay quá mấy bà ơi. tui thích nữ chính như vậy, dám yêu dám hận

    Kim Ngoan 1 tuần trước · Trả lời

  • Ước gì ai chữa đc chân cho anh na9 huhu thương gì đâu á

    Trần Thanh Hiền 1 tuần trước · Trả lời

  • hay hơm cả nhà, sốp edit xong mà cũng hơi sụt sùi ớ

    Yêu Phi Họa Quốc 1 tuần trước · Trả lời

Loading...