UYỂN NINH - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-06 18:30:08
Lượt xem: 1,800

10

Những ngày sau đó, dường như trôi qua trong yên bình.

Đại phu nhân bắt đầu dạy ta những thứ sâu xa hơn, bà dẫn ta đi tuần trang trại, tuần cửa hàng, cho ta tận mắt thấy cách bà quản lý khối tài sản khổng lồ.

Trong quá trình tuần tra, ta kinh ngạc phát hiện, chủ nhân của những trang trại và cửa hàng này, đều là của Đại phu nhân, không liên quan gì đến Thẩm phủ.

Điều này cực kỳ đáng kinh ngạc, vì ở triều đại ta, tài sản của nữ nhân trước khi xuất giá đều thuộc về phụ thân hay huynh đệ, sau khi lấy chồng dù làm chủ mẫu, tất cả thu nhập cũng phải nhập vào công quỹ, tài sản riêng của nữ nhân chỉ có một phần hồi môn.

Vậy mà Đại phu nhân trong mười mấy năm, đã mở rộng hồi môn của bà gấp vô số lần, quản lý thành khối tài sản lớn như hiện nay...

Mặt ta tái nhợt, Đại phu nhân liếc nhìn ta, cười khẩy:

"Nhìn bộ dạng ngốc nghếch của con kìa, thật sự nghĩ rằng mười mấy năm qua ta chỉ niệm Phật, không làm việc gì chính đáng sao?"

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

"Làm nữ nhân, tình yêu và tiền bạc luôn phải có một thứ, ta đã không có tình yêu, nếu không kiếm được nhiều tiền, chẳng phải thật sự trở thành đồ vô dụng sao?"

Ta vội vàng gật đầu, và kinh ngạc phát hiện...

Đại phu nhân dường như trở nên hoạt bát hơn.

Khi ta học cách làm giàu từ Đại phu nhân, Thẩm Uyển Dung bên kia cũng không nhàn rỗi.

Những đệ tử trong Lê Viên lần lượt ra vào viện của Triệu di nương, tiếng đàn ca không dứt.

Ta biết, Thẩm Uyển Dung đang học múa Lục Yêu.

Nàng ta trở nên đẹp hơn, làn da trắng như tuyết, dung mạo như hoa, học múa lâu năm khiến thân hình nàng nhẹ nhàng, uyển chuyển.

Khi cùng tham gia các buổi tụ hội của các công tử tiểu thư trong kinh thành, các công tử đều khen ngợi nàng ta là đệ nhất mỹ nhân kinh thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/uyen-ninh/chuong-10.html.]

Họ từng bị kiếm thuật của ta quyến rũ, nhưng nhanh chóng phát hiện ta tính cách cứng nhắc, không bao giờ muốn múa kiếm cho họ xem.

Thẩm Uyển Dung thì khác, nàng ta có nhiều tài nghệ, biết hát, biết đàn tỳ bà, biết múa nhiều điệu khác nhau.

Các công tử tán thán: "Uyển Dung cô nương thật tài sắc vẹn toàn, không biết ai có phúc được giấu nàng trong nhà."

Thậm chí có người đem ta ra so sánh với nàng: "Cùng là tiểu thư Thẩm phủ, nhị tiểu thư tính cách khô khan, không có tài nghệ, uổng công là người được chính thất nuôi dạy, nay lại không bằng đại tiểu thư chút nào."

Mỗi lần như vậy, Thẩm Uyển Dung đều lên tiếng: "Muội muội của ta có chí hướng cao xa, không phải kiểu nữ tử tầm thường, ta sao có thể so sánh với muội ấy được."

Những lời này càng làm các công tử khen ngợi Thẩm Uyển Dung hơn.

Rất nhanh, đến ngày hội nhã tập của kinh thành, Thẩm Uyển Dung quyết tâm phải thắng.

"Kiếp trước, ta ở phật đường sao kinh, ngươi múa trong hội nhã tập, từ đó tiểu hầu gia đối với ngươi nhất kiến chung tình."

"Nhưng muội muội, kiếp này người biết múa Lục Yêu là ta, ngươi lấy gì tranh với ta?"

Ta không chút tức giận, cúi đầu chỉnh lý bàn tính.

"Tỷ tỷ, nể tình tỷ muội, ta cho ngươi một lời khuyên cuối cùng - đừng múa Lục Yêu."

Thẩm Uyển Dung cười ngạo nghễ: "Ngươi quả nhiên sợ rồi."

Nàng tự đắc rời đi, phía sau nàng, ta lặng lẽ nhún vai.

Ta đã nhắc nhở nàng.

Nàng không nghe.

Vậy thì không liên quan gì đến ta nữa.

Bình luận

10 bình luận

Loading...