Tường vi trắng - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-07-03 05:04:32
Lượt xem: 1,416

8

 

Tôi được biết từ bảo mẫu rằng vợ cũ của Phó Diễn Xuyên là một người nổi tiếng trên mạng với hàng chục triệu người hâm mộ, trong ảnh trông cô ấy như một cô gái xinh đẹp hai mươi tuổi và cô ấy không thể nhận ra rằng cô ấy đã sinh ra một đứa trẻ đáng yêu.

 

Hai năm trước, cô ấy trở nên nổi tiếng nhờ một video trên nền tảng video ngắn và ký hợp đồng với công ty MCN, công ty muốn cô ấy trở thành một người độc thân, cô ấy đã ly hôn với Phó Diễn Xuyên vì tương lai của mình.

 

Sau khi cô ấy và Phó Diễn Xuyên ly hôn, cô ấy ngày càng nổi tiếng, bình thường cô ấy rất bận rộn, số lần cô ấy đến gặp Tiểu Nhã có thể đếm trên đầu ngón tay.

 

Tôi đã xem video của cô ấy trên điện thoại, rất đẹp, kiểu khiến trái tim phụ nữ cũng rung động khi xem. Tôi thả like cho cô ấy.

 

Nửa năm sau, tôi gặp trực tiếp cô ấy, tên cô ấy là Kiều Nhan.

 

Đó là một ngày cuối tuần, Kiều Nhan đến thăm Tiểu Nhã, và tôi đang dạy Tiểu Nhã cách đếm.

 

Cô ấy ôm Tiểu Nhã và chào đón tôi: "Cô là gia sư của Tiểu Nhã, Mộ Chi Vi?"

 

“Vâng.” Tôi gật đầu.

 

Sau khi đặt Tiểu Nhã xuống, cô ấy lấy điện thoại ra và nói với tôi: "Hãy thêm tài khoản WeChat và gửi cho tôi các video học tập của Tiểu Nhã mỗi ngày kể từ bây giờ."

 

"Được.”

 

Tôi đã thêm WeChat của cô ấy.

 

Sau khi chơi với Tiểu Nhã một lúc, cô ấy hỏi tôi: "Bố của Tiểu Nhã đâu?"

 

“Trong phòng làm việc.” Tôi đáp. Phó Diễn Xuyên cũng sẽ ở nhà vào cuối tuần, và tôi đã mang cho anh ấy một tách cà phê một giờ trước.

 

Cô ấy đứng dậy bảo tôi: “Pha cho tôi cốc cà phê rồi mang lên”.

 

Tôi giao Tiểu Nhã cho bảo mẫu và đi pha cà phê cho cô ấy.

 

Khi tôi đi đến phòng làm việc trên tầng ba với cốc cà phê trong tay, tôi nghe thấy cuộc trò chuyện của Kiều Nhan và Phó Diễn Xuyên từ trong phòng vọng ra.

 

Kiều Nhan: "Diễn Xuyên, Tiểu Nhã chỉ mới học lớp mẫu giáo, anh tìm gia sư cho con bé làm gì? Anh lại tìm một người trẻ và xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ là tìm cho mình?"

 

Tôi:"……"

 

Phó Diễn Xuyên: "Kiều Nhan, chúng tôi đã ly hôn rồi. Cô có đang kiểm soát quá nhiều không?"

 

Kiều Nhan: "Tôi là mẹ của Tiểu Nhã, nếu anh muốn tìm mẹ kế cho cô bé, anh phải được sự đồng ý của tôi, nếu không tôi sẽ mang Tiểu Nhã đi."

 

Phó Diễn Xuyên: "Kiều Nhan, khi cô quyết định ly hôn, cô đã từ bỏ quyền nuôi dưỡng Tiểu Nhã. Bây giờ cô lấy quyền gì hạn chế tôi dưới danh nghĩa của Tiểu Nhã?"

 

Kiều Nhan: "Vậy, anh có phải là thực sự quan tâm đến Mộ Tri Vi không?"

 

9

 

Phó Diễn Xuyên: "Tôi có cân nhắc về vấn đề này nhưng không liên quan gì đến cô."

 

Tôi nín thở, nếu không phải chính tai mình nghe thấy cuộc nói chuyện của họ, tôi thực sự sẽ không nghĩ về điều đó.

 

Khi tôi nghe điều này, tôi uống cà phê và quay đi.

 

Sau khi Kiều Nhan rời đi, tôi trở nên hơi lơ đễnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-vi-trang/phan-3.html.]

 

Phó Diễn Xuyên thường chăm sóc tôi rất tốt, nhưng anh ấy chưa bao giờ bày tỏ ý định với tôi.

 

Giờ tôi không biết phải đối diện với anh như thế nào.

 

Tối đó, anh gọi tôi lên sân thượng.

 

Những hoa tường vi anh trồng đã nở rộ, và có một mùi thơm thoang thoảng trong không khí.

 

Anh ấy nhìn tôi hỏi: “Tri Vi, chiều nay có phải em nghe được cuộc nói chuyện của tôi với Kiều Nhan không?”

 

“Hừm…” Tôi né tránh ánh mắt, không dám nhìn thẳng vào anh.

 

"Tri Vi," anh ấy gọi tên tôi: "em nghĩ gì về tôi?"

 

"Rất tốt.” - Vòng tròn quan hệ xã hội rât hẹp và tôi chưa bao giờ gặp một người đàn ông nào tốt hơn Phó Diễn Xuyên.

 

Anh ấy thực sự xuất sắc, và điều kiện cũng rất tốt, điều mà tôi không dám tưởng tượng.

 

Anh nghiêm túc nhìn tôi: "Vậy em thấy anh có được không?"

 

“A?” Tôi liên tục đỏ mặt, trực tiếp quá, tôi có chút lúng túng.

 

“Tri Vi, chúng ta cùng thử đi xem sao?” Anh ấy hỏi tôi với vẻ mong đợi.

 

Tôi nhìn anh và cảm thấy rất xúc động vào lúc này, nhưng tôi cảm thấy rằng hạnh phúc có lẽ không dễ dàng đến như vậy.

 

Tôi lắc đầu: “Phó Diễn Xuyên, anh quá tốt, tôi không xứng với anh.”

 

Anh vuốt tóc tôi, giọng điệu rất dịu dàng: "Tự tin lên, không ai nói cho em biết là em rất xinh đẹp và tốt bụng sao?"

 

Tôi lắc đầu: “Người bình thường như tôi nhan nhản ngoài đường”.

 

Tôi thực sự không tự tin lắm, mặc dù biết tôi xinh đẹp nhưng trước đây Lâm Thanh Ngạn và bố mẹ anh ấy chưa bao giờ khen ngợi tôi.

 

Họ sẽ chỉ đánh vào sự tự tin của tôi ở mọi nơi, thời gian trôi qua, tôi tự cảm thấy mình rất bình thường.

 

"Tri Vi, đứng cạnh hoa tường vi đi, anh chụp cho em mấy tấm ảnh, em tự nhìn một chút, sẽ biết em đẹp bao nhiêu, khí chất ra sao."

 

Phó Diễn Xuyên nắm lấy tay tôi và dẫn tôi đến cạnh những hoa tường vi.

 

Anh ấy quay lại để lấy máy ảnh và bảo tôi đứng ở đâu.

 

Anh ấy chụp cho tôi một vài tấm ảnh, phông nền là hoa tường vi nở khắp tường.

 

Tối hôm đó tôi mặc một chiếc váy trắng giản dị, mái tóc đen xõa tung như rong biển.

 

Trong ảnh, làn da của tôi trắng nõn, đôi mắt sáng hơn hoa, cả người toát ra khí chất trầm ổn, khắp tường đều là hoa tường vi, tôi có cảm giác yên bình.

 

Tôi chưa bao giờ biết rằng mình có một mặt đẹp như vậy, chính Phó Diễn Xuyên là người đã phát hiện ra vẻ đẹp của tôi.

 

Đêm đó, anh ấy đã đăng bức ảnh lên vòng bạn bè của mình với chú thích: "Hoa tường vi của tôi."

 

Tôi không biết hoa tường vi mà anh ấy nói có nghĩa là hoa tường vi phía sau tôi, hay là tôi.

 

Trong tên tôi có một chữ Vi, những lời này làm cho trái tim tôi nổi lên một gợn sóng, hơi gợn sóng.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...