TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - Chương 69 + 70 + 71
Cập nhật lúc: 2024-07-02 17:37:53
Lượt xem: 782
69
Hôm đó, đến khi lễ cưới kết thúc, Vinh Khiên mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Đổng Tử Tân phàn nàn với tôi.
"Tôi từ xa xôi đến dự đám cưới, cậu ta lại để tôi cùng phù rể khác trông một người ngồi xe lăn, đúng là thích sai khiến mà."
Tôi phì cười.
Đổng Tử Tân tiếp tục: "Nhìn cái vẻ không tự tin của cậu ta kìa, rõ ràng là sợ bị người ta cướp vợ. Ngoài cái người ngồi xe lăn kia, còn có một sư huynh nào đó, và mấy cô gái xinh đẹp nữa, hai người có nhiều tình địch thật đấy."
Cô gái xinh đẹp? Còn là mấy người?
Tôi và Vinh Khiên đều muốn giải thích.
Vinh Khiên thề thốt.
"Vu khống, hoàn toàn vu khống! Tưởng Gia, trời đất chứng giám, anh theo đuổi em bao năm nay, nếu có chút lơ là, làm sao cưới được em chứ."
"Đổng Tử Tân thầm yêu con gái sếp không thành, giờ đang đi xem mắt, chắc chắn cậu ta thấy chúng ta thành đôi, ghen tị nên mới vu khống anh đấy."
Tôi hờ hững nói, "Ai mà chẳng có vài người theo đuổi, anh cần gì sợ vậy chứ."
Vinh Khiên thu lại vẻ mặt, nói với tôi, "Chúng ta đã trải qua nhiều chuyện như vậy. Bao năm nay, anh từng chút một mới làm tan chảy được tảng băng lớn là em, sao mà không sợ em đột nhiên buông tay anh chứ."
Tôi xoa dịu lông mày nhăn nhó của anh, cười nói:
"Đừng sợ, không ai có thể như ngu công dời núi để yêu một người lâu như vậy, thế nên, từ đầu đến cuối, chỉ có thể là anh thôi."
Sau này, khi chúng tôi dự đám cưới của Đổng Tử Tân.
Vinh Khiên ghi thù, giả vờ vô tình tiết lộ với cô dâu rằng cậu ta có 108 bạn gái hồi trung học.
Cô dâu lại ngây thơ, nước mắt lưng tròng, dậm chân.
"Đổng Tử Tân, anh có nhiều bạn gái cũ như vậy, em không cưới anh nữa."
Đổng Tử Tân dỗ dành mãi mới làm lành được với cô dâu.
Để trả thù, Đổng Tử Tân tức giận tiết lộ với tôi một chuyện xấu hổ của Vinh Khiên hồi trung học.
70
Sau khi kết hôn, chúng tôi định cư ở Bắc Kinh.
Vinh Khiên thật sự không định kế thừa sản nghiệp của Vinh Tử Khôn, Vinh Tử Khôn nửa đời vất vả, cuối cùng không ai kế thừa.
Ông và người nhà họ Vinh gây chuyện như vậy, cuối cùng chỉ có thể thuê người quản lý chuyên nghiệp để giúp ông xử lý các công việc sau này của tập đoàn.
Dì nhỏ sau này chuyển đến Vân Nam, tuổi đã ngoài 50, mới bắt đầu hiểu ra mình nên có cuộc sống riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-gia-di-tim-lai/chuong-69-70-71.html.]
Vinh Khiên giao công ty điện ảnh cho tôi, còn anh thì thảnh thơi, đi khắp Bắc Kinh sưu tầm cổ vật, tìm kiếm những câu chuyện cổ, thề sẽ viết một tác phẩm để đời, hoàn thành lời hứa năm xưa.
Tôi lật qua bản thảo anh ghi chép, buột miệng nói: "Ngày nghĩ sao đêm mơ vậy, anh nói một người thường xuyên mơ có phải phản ánh khát vọng sâu thẳm trong lòng không?"
Vinh Khiên thản nhiên đáp: "Có thể là vậy."
Tôi lập tức khoanh tay, chất vấn: "Vậy anh coi em là bồn cầu à?"
Vinh Khiên ngơ ngác ngẩng đầu khỏi bàn làm việc, cau mày một lúc, mới chửi: "Tên Đổng Tử Tân c.h.ế.t tiệt!"
Tôi cười ha ha.
"Hồi trung học anh nói mớ, ôm bồn cầu gọi tên em, còn khóc nữa."
Vinh Khiên đỏ mặt, "Cậu ta thề sẽ không nói ra!"
"Anh còn hôn bồn cầu."
Vinh Khiên tiến tới cù tôi, "Không được nói nữa..."
Chúng tôi đùa giỡn, cuối cùng ngã xuống ghế sofa.
"Sao lúc đó anh lại nói mớ?"
Vinh Khiên ôm tôi, uất ức nói, "Ai bảo em từ chối anh vào đêm giao thừa, lần đầu anh thất tình mà."
Tôi vẫn không nhịn được cười, "Vậy nên mỗi tối trong mơ lại ôn thành ngữ, ôn đến câu "tình bạn vĩnh cửu' thì khóc, làm ồn cả ký túc xá không ngủ được à?!"
Vinh Khiên bịt miệng tôi, "Sau này không được nói thành ngữ, từ bốn chữ cũng không, chỉ được nói ba chữ thôi."
"Làm gì có nhiều từ ba chữ vậy?"
"Có!" Vinh Khiên nghiêm nghị, nhưng giọng có phần yếu hơn, "Anh yêu em."
"Em cũng yêu anh."
Tôi ngồi dậy, hôn lên môi chồng tôi.
Khóe mắt Vinh Khiên đỏ lên.
"Vẫn là bốn chữ!"
Tôi: "???"
Chuyện này chắc không bỏ qua được rồi.
71
Tình cảm thực ra rất đơn giản, chỉ cần một câu là có thể hiểu.
Ví dụ, "Anh yêu em."
(Hoàn)
Bình luận
16 bình luận
-
-
review uy tín quá ^^ Xoăn cảm ơn ạ
-
-
Xoăn cảm ơn bạn Benny đã donate cho team nhé ^^
-
Theo Xoăn, không chỉ là nữ chính Tưởng Gia đi tìm (lại) hạnh phúc & niềm vui, mà thông qua cách khai thác của tác giả, những nhân vật khác trong bộ truyện cũng nỗ lực đi tìm (lại) hạnh phúc cho bản thân bằng những cách khác nhau.
-
Lúc đầu, tên truyện Xoăn để tên gốc là "Phục Lạc Viên" (nghĩa là Tìm lại niềm vui, hạnh phúc đã mất). Nhưng sợ để vậy mọi người không hiểu, nên Xoăn đã việt hóa thành "Tưởng Gia đi tìm (lại)". Thực tế thì Xoăn thấy ngay từ khi sinh ra, Tưởng Gia đã không có cái gọi là "hạnh phúc" hay "niềm vui" nên sẽ không phải là "tìm lại" là phải là "đi tìm"... Yepp và cuối cùng để phù hợp với tên gốc, Xoăn để từ "lại" trong dấu () ^^
-
Mọi người muốn nói gì với Xoăn không ạ? :D
-
Đọc xong rồi, truyện hay quá, thích các tuyến nhân vật phụ ghê, thường tác giả viết nhân vật tuyến phụ hay bỏ dở lắm, cũng không có chiều sâu nữa, thoại của Đỗ Lam hay Ninh Lan đều rất hay luôn. Dù không khai thác triệt để nhưng cách nữ chính dần dần hồi phục, dần được chữa lành bởi tình cảm dịu dàng cũng rất hay. Cuối cùng là cảm ơn bạn editor nhiều nhaa
-
Chớt, viết đoạn kia gây hiểu lầm quá @@ ý mình là tác giả viết tuyến phụ rất hay, có chiều sâu, không như 1 số tác giả khác.
-
Cmt có tâm quá chừngggg 🫶 Xoăn cảm ơn bạn nha. Chúc bạn luôn vui 🤟
-
-
Đoạn Đỗ Lam nói nghe buồn quá :
-
Đoạn nào dạaaa
-
Đoạn sau khi n9 hỏi, năm đó tại sao bị đối xử tệ mà vẫn chọn ở lại á, Đỗ Lam kêu là cái danh tiểu tam này cổ chưa bao giờ thích, nếu không phải vì tình cảm của ba n9 thì cổ làm gì chịu ở lại. Chung quy vẫn là tình yêu, cuộc sống khó khăn tới mức nào miễn vẫn còn được yêu thì người ta còn vì nó mà ở lại.
-
Giống như Dì nhỏ của n9 á, sau vẫn quyết định ly dị, bởi vì triệt để hết hy vọng, hết tình cảm rồi mới rời đi. Thật sự tác giả viết nhiều đoạn mình thích lắm luôn
-
Thực tế phải không 😊
-
-
Đọc xong cho Xoăn xin đánh giá nhaaa
-
Bạn ghé nhà ới Xoăn tiếng nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ^^
Câu chuyện đáng đọc. Cảm ơn Xoăn
Hạnh Nhân Ngũ Vị 1 tuần trước · Trả lời