Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tuế Tuế Chung Tương Kiến - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-07-15 22:41:14
Lượt xem: 45

Ta nhận khăn do Thanh Tuệ đưa rồi lau sạch. Còn chưa xong, ngoài trướng đã vang lên tiếng bước chân dồn dập. Trong lòng ta nhảy dựng.

Đột nhiên Chung Sơ xốc màn vải lên, bước vào đầy khí thế. Hắn thấy ta thì vội vàng đi tới.

Thanh Tuệ dẫn theo người khác lui ra ngoài.

Chung Sơ đứng trước mặt ta, đưa tay ôm lấy ta. Trên người hắn còn vương cái lạnh của đại mạc Tây Mắc. Hai tay ta vòng qua cổ hắn, kéo hắn cúi xuống thấp. Ta cọ cọ lên mặt hắn, da thịt hắn rất lạnh.

"Toại Toại." Chung Sơ nói nhỏ: "Là ta đến chậm."

Ta né tránh khuôn mặt hắn, khẽ cắn một cái vào cằm hắn, lực cắn khá mạnh.

Đào Hố Không Lấp team

Chung Sơ hít một hơi khí lạnh.

"Ta rất sợ, ngày hôm qua ta cứ sợ bản thân sẽ chết."

Chung Sơ luống cuống tay chân, ta ôm ca ca đến cho hắn: "Không ôm con sao?”

Không biết do lạnh hay do khẩn trương, tứ chi của hắn bỗng cứng ngắc như là đồ giả. Ca ca vốn đang ngủ, thoáng cái bị xúc cảm cứng rắn quấy tỉnh, đôi mắt liếc nhìn nam nhân ôm nó, chợt mở miệng khóc lớn lên.

Chung Sơ như phản xạ có điều kiện nhìn ta, hình như tứ chi không thuộc về hắn.

"Nhìn ta làm gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tue-tue-chung-tuong-kien/chuong-16.html.]

"Con khóc." Chung Sơ dường như sắp khóc.

"Khóc thì phải dỗ." Ta lại ôm muội muội đến. "Không được thì thử ôm đứa này xem."

Chung Sơ ai oán nhìn ta.

Một trận này, hai nhà Chung Tần chiếm được Đà Linh Quan. Tin tức nhanh chóng bay đến thành Trường An bên kia, triều đình phái đi tám vạn đại quân, hòng tiêu diệt phản quân Chung Tần.

Bầu trời Đại Ung thay đổi.

Cuối cùng Tần gia lo lắng, gả Tần Hoài cho Chung Sơ, thân càng thêm thân.

Chung Sơ dứt khoát từ chối, thái độ hết sức cứng rắn. Nhưng con cáo già Tần Lệ Thù này không phải dễ đối phó, không chịu thoái nhượng nửa bước. Vài lần Chung Sơ bị tổ mẫu gọi qua đó, lúc quay về hắn mang theo vẻ mặt xấu xí.

Tần Hoài có đến gặp ta vài lần, nhưng không hề đề cập đến việc này. Nàng ta đùa giỡn với tiểu hài tử, nói chuyện nhà với ta. Mỗi lần nàng ta đến, Chung Lê như ăn phải thuốc nổ, sắc mặt không tốt nhìn nàng ta chằm chằm. Có khi Tần Hoài muốn nói với muội ấy mấy câu, Chung Lê đều cúi đầu như không nghe thấy.

Tuy gia phong Chung gia rộng rãi, nhưng vẫn có một gia huấn đi đầu: Nam nhân Chung gia bốn mươi vẫn chưa có con mới nạp thiếp.

Con cháu Chung gia nhiều ngày nay thấy Tần gia thì không ai có sắc mặt tốt. Có vài nam tử Chung gia đến như có như không mà an ủi ta.

Sau này chuyện cũng bị ép xuống. Ta không biết Chung Sơ dùng cách gì, nhưng đêm đó, lúc hắn trở về, vẻ mặt xấu xí vô cùng. Ta có hỏi hắn, hắn bảo ta không cần lo lắng.

 

Loading...