Tục Kh.âu Mi.ệng - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-07-07 18:28:07
Lượt xem: 1,403

Tôi kiên nhẫn an ủi chị mình, tôi nói, chị ơi chị hãy yên tâm, em nhất định sẽ đáp ứng nguyện vọng của chị.

Sau khi tỉnh lại, tôi cắt sạch tóc trên đầu, sau đó lại tự r/ạch miệng mình.

Những sợi chỉ kh/âu miệng đã dính chặt da thịt tôi lại với nhau.

Khi tôi rạch nó, miệng tôi thực sự rất đau, rất đau.

Nhưng nỗi căm ghét với Dương Vân Đồ đã xóa sạch nỗi đau trong tôi.

Lúc ra ngoài tôi đã dùng bùn nhão che kín miệng mình, khiến người khác không phát hiện ra miệng tôi đã bị rạch.

Thế nhưng mẹ tôi vẫn vô cùng tức giận.

Nhìn thấy cái đầu trọc lông lốc, bà ấy cảm thấy lần này tôi tuyệt đối không thể gả được chồng nữa rồi, bèn tức giận cầm gậy sắt đ/ánh tôi, còn muốn tiếp tục kh/âu miệng tôi lại.

Tôi vừa cầu xin lại vừa dụ dỗ bà ấy: “Mẹ, con cắt sạch tóc rồi, về sau khỏi cần gội đầu nữa, có thể dùng thời gian ấy để làm việc, kiếm càng nhiều lương thực, cái này so với sính lễ sau khi gả chồng chẳng phải cũng giống nhau sao?”

Không biết là bị tôi nói chung hay vì lý do gì mà mẹ tôi vạch ngón tay một lúc, cuối cùng lại không có phản ứng gì.

Tôi nhân dịp này bèn chuồn đi.

Nửa tháng sau, vết thương trên miệng tôi đã kết vảy và lành lại.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Nhưng tóc của tôi vẫn ngắn vô cùng.

Cơm tôi ăn càng lúc càng nhiều, sức khỏe cũng mỗi ngày một tốt hơn.

Thoạt nhìn tôi chẳng khác nào một tên đàn ông.

Nhưng tôi biết chỉ như vậy hoàn toàn vẫn chưa đủ, tôi cần có được vóc dáng giống như đàn ông.

Chỉ như vậy mới có thể - một chiêu đoạt mệnh.

Ban đêm, tôi nằm ở mép giường, trò chuyện với chị của mình: “Chị ơi, trên thế gian này thực sự có ma quỷ sao? Nếu như có thật thì chị hãy ban cho em sức mạnh được không? Như vậy em sẽ có thể gi/ết sạch những kẻ đã làm hại chị.”

Lộc cộc, lộc cộc.

Lúc này, dưới gầm giường bèn truyền đến tiếng sột soạt của bùn đất đội lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuc-khau-mieng/chuong-14.html.]

“Chị ơi, lẽ nào là chị đang trả lời em sao?”

Tôi mừng quá vội ngẩng đầu lên nhìn xuống gầm giường.

Chỉ thấy ở dưới đất lộ ra một khuôn mặt đã thối rữa.

Chị thực sự đã trả lời tôi rồi.

“Chị, chị muốn ban sức mạnh cho em phải không?”

Tôi kinh ngạc vui mừng quá đỗi, vội vàng xuống giường, lau sạch vết bùn đất trên mặt chị: “Chị yên tâm, em nhất định sẽ báo thù cho chị.”

“Cái mùi gì thế, sao lại thối như vậy!”

Mẹ chẳng biết đã bước vào phòng tôi từ lúc nào.

Bà ta đang vẫy tay quạt gió thì bất ngờ nhìn thấy nửa cái đầu đang thối rữa của chị tôi.

“Aaaaaa!”

Mẹ tôi hét lên một tiếng, dùng tay tát vào mặt tôi: “Con khốn nạn này, sao mày lại có thể mang x/ác của con đi*m này về nhà? Mày đúng là không sợ xui xẻo, mày…”

Xìiiiii.

Mẹ tôi chưa kịp nói hết câu, tôi đã dùng d/ao rạ/ch miệng bà ấy.

M/áu từ miệng mẹ tôi chảy ra, bà kinh hãi che miệng mình lại: “Mày... sao mày có thể r/ạch miệng tao... Chỉ có, chỉ có bố của mày mới có thể..."

Tôi không nói gì, vòng qua người bà ta, từ đằng sau đ.â.m hết đao này đến đao khác.

Mẹ tôi rất nhanh đã không còn thở nữa.

Mặc dù bà ấy đã ng/ừng th/ở, nhưng m/áu vẫn liên tục ch/ảy ra từ miệng.

Nhìn mà xem, m/áu chảy so với chị tôi còn nhiều hơn.

Khoảnh khắc này đây tôi thậm chí cảm thấy mình còn dũng mãnh hơn cả trưởng làng.

 

Bình luận

2 bình luận

Loading...