Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 323

Cập nhật lúc: 2024-10-22 08:24:25
Lượt xem: 0

"Cô nói cái gì? Gả cho tôi thế nào là gặp xui xẻo, nếu không phải là tôi thì cô có thể ở trong căn nhà mới này được à? Nếu không phải là tôi thì mẹ con cô có thể ăn ngon uống đã được à? Nếu không phải là tôi…"

Chị ba Triệu ngắt ngang mấy câu nói thao thao bất tuyệt của anh ba Triệu: "Được được được, được gả cho anh là do phần mộ tổ tiên tám đời nhà tôi khói hương nghi ngút được chưa, mau ngủ đi, ngày mai còn phải xuống ruộng nữa, đâu ra mà lắm lời vậy chứ!"

Chị ba Triệu nói một câu với vẻ không kiên nhẫn, rồi xoay người đi ngủ.

Nhưng anh ba Triệu vẫn chưa thoải mái: "Mấy bà già thật sự là không có một chút tác dụng nào, tôi đang tính toán làm thế nào để trang trải cuộc sống đây, cô thì hay rồi, đi ngủ, giống như mấy ngày tháng này chỉ có một mình tôi vậy!"

Nhưng chị ba Triệu không thèm quan tâm anh ta, tự ngủ phần mình.

Anh ba Triệu thầm nghĩ, anh ta cảm thấy thằng sáu đã kiếm được chút tiền, nếu không thì dù có thiếu nợ cũng không thể thiếu nợ nhiều như vậy, nó kiếm được tiền thế nào nhỉ, nuôi thỏ à?

Nói đến đây, trong lòng anh ba Triệu khẽ d.a.o động, đúng rồi, thằng sáu có thể nuôi thỏ thì anh ta cũng có thể nuôi thỏ, con vật đó chỉ ăn mỗi cỏ thôi mà.

Vừa đúng lúc, bây giờ trời nóng nên cũng không thể làm được đậu phụ, mấy đứa nhỏ quá nhàn rỗi rồi, bảo bọn nó lên núi cắt cỏ cho thỏ ăn, đúng vậy, cứ làm như thế đi!

Không thể không thừa nhận, anh ba Triệu vẫn rất động lòng với căn nhà mới của Triệu Văn Thao.

Bức tường trắng tinh, nền nhà đỏ au, còn có hệ thống sưởi sáng bóng, tốt biết bao nhiêu?

Lại nhìn lại căn nhà của anh ta, ban đầu còn cảm thấy khá đẹp đẽ, kết quả sau khi so sánh thì cảm thấy, căn nhà mới này của gia đình anh ta quả thực không thể nhìn nổi!

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Thế nên anh ta nín nhịn một hơi, năm sau, anh ta cũng phải xây được một căn nhà giống như vậy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/323.html.]

Sau khi anh hai Triệu và anh ba Triệu xây xong nhà mới, họ đã chuyển đi trước một bước.

Đến nay Triệu Văn Thao cũng chuyển đi rồi, sân vườn nhà họ Triệu chỉ còn lại cha Triệu, mẹ Triệu và gia đình nhà anh tư.

Nơi này thực sự đã rộng rãi hơn không ít.

Chị tư liền bảo anh tư vứt mấy thứ đồ đồng nát vào trong căn nhà cũ của anh hai Triệu và anh ba Triệu, như thể toàn bộ nơi này đều đã trở thành địa bàn của bọn họ.

Chị tư vẫn tiếp tục tính toán: "Cha con bé này, anh nói xem, anh hai anh ba và chú thím đều dọn ra ngoài rồi, vậy thì cái sân này có phải là của chúng ta rồi không?"

"Nghĩ cái gì vậy, cái sân này là của cha mẹ, sao có thể là của chúng ta được." Anh tư nói với vẻ kì quái.

"Là của cha mẹ, em cũng không bảo là không phải, nhưng tương lai thì sao? Cái sân này coi như là của ai?" Chị tư suy nghĩ cũng khá xa.

"Cha cũng đã chuẩn bị đất phòng thân cho chúng ta rồi, em vẫn còn muốn chỗ này?" Anh tư nói: "Cha mẹ muốn cho ai cái sân này thì cho người đó."

"Nếu anh nói như vậy thì chắc chắn sẽ thuộc về chú nó rồi." Chị tư không vui nói: "Cha mẹ thương chú biết bao nhiêu, đến lúc đó chú trang trải cuộc sống khó khăn, nợ nần chồng chất thì không phải dùng cái sân này để trả nợ sao?"

"Ừ, có thể còn bán em đi để trả nợ nữa." Anh tư chen ngang một câu, mấy người phụ nữ này thật là biết nghĩ, thằng sáu dám làm như vậy thì chắc chắn có thể trả nợ được, hơn nữa dù có làm gì thì cũng sẽ không dùng mảnh sân này trả nợ, trả nợ rồi thì cha mẹ sống ở đâu?

"Nhìn bộ dạng đáng c.h.ế.t của anh kìa!" Chị tư không vui nói.

"Em ngủ đi, mấy đứa nhỏ nên nghỉ ngơi rồi." Anh tư không muốn nói chuyện với chị ta nữa nên nói.

Chuyện này quá tốt, chị tư lập tức không nói nữa.

Chỉ có điều trong lòng vẫn tiếp tục suy nghĩ, bọn họ có cần ra ngoài xây nhà không? Hay là cứ ở mãi nơi này đến khi cha mẹ chồng không còn nữa?

Nếu như ở đến lúc đó, mảnh sân trong căn nhà này sẽ thuộc về bọn họ đúng không?

Loading...