Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 321

Cập nhật lúc: 2024-10-22 08:24:03
Lượt xem: 0

"Tận ba năm cơ à, thôi cũng được." - Cha Triệu nhẹ nhàng thở ra.

Mặc kệ là bao nhiêu năm, còn có thể trả hết được đã là ổn lắm rồi, may ra sự tình không bết bát như vậy.

Mẹ Triệu trợn trắng mắt nhìn ông chồng già một chút, nói: "Thế mà còn cũng được? Này là thằng con mình còn thiếu một đống nợ!"

"Bọn con đây cũng là không còn có cách nào khác, này chẳng phải là xây một ngôi nhà thật tốt, ở cho sung sướng rồi về sau đỡ được bớt bao nhiêu việc còn gì ạ?" - Triệu Văn Thao cười nói.

"Cũng biết tiêu hoang tiền của rồi đấy." - Mẹ Triệu tức giận nói, lại quay đầu căn dặn Diệp Sở Sở phải chiếu cố bản thân thật tốt, đừng làm mình ngã rồi va đụng đâu đó, lúc này mới cùng cha Triệu rời đi.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Mọi người đều đã về hết, Triệu Văn Thao lúc này mới duỗi lưng một cái, nói: "Đều đi hết cả rồi, thật tốt quá, vợ ơi vợ, về sau thiên hạ này chính là của hai chúng ta đó!"

Diệp Sở Sở cười: "Văn thơ lai láng quá nha, còn bày đặt thiên hạ, anh đây là muốn làm hoàng đế hả?"

"Ở trong nhà chúng ta, anh chính là Hoàng đế, còn em chính là hoàng hậu của anh." - Triệu Văn Thao dõng dạc diễn tuồng.

"Chi chi!"

Con khỉ nhỏ Tài Tài không biết từ chỗ nào vọt tới, nhảy lên trên cánh tay Triệu Văn Thao.

Triệu Văn Thao vui vẻ: "Này cô vợ trẻ, em nhìn xem, thiên hạ vừa mới khai trương đã có ngay một thần tử mới hay chứ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/321.html.]

Diệp Sở Sở bị chọc phát cười.

Niên đại này không có TV, đề tài giải trí của mọi người cũng chỉ có chuyện nhà nhà.

Không cần phải nói, diện mạo ngôi nhà mới của Triệu Văn Thao cùng một đống nợ nần khổng lồ mà hắn đang ngồi lên, trong hôm nay ngay lập tức trở thành chủ đề giải trí của mọi người trong thôn.

"Ông nói xem thằng nhóc Triệu Văn Thao kia đến cùng là có tiền hay không, nói là không có tiền thì cũng không đúng, xây được ngôi nhà tốt như vậy, có thể là cũng có chút tiền, nhưng sau này cũng đều là mắc nợ của người ta hết, thiếu một đống nợ lớn đến như thế, tôi nghĩ thôi mà cũng thấy hoảng giùm vợ nó rồi ý chứ!"

"Có mắc nợ thì cũng là tự nó có cái gan ấy, tôi còn nghĩ mắc nợ rồi thì cả nhà nó không còn nơi nào để đi nữa đâu, có trốn cũng không được."

"Nhìn xem ngôi nhà đó kìa, thật tốt, vừa vào nhà đã thấy sáng sủa hẳn, nhìn nhìn lại nhà mình, đen sì, nếu có thể được ở lại trong một ngôi nhà như thế thì có mà mắc nợ tôi cũng tình nguyện ấy chứ!"

"Cái anh này đừng có nhìn mỗi bề ngoài căn nhà ấy tốt như thế, có suy nghĩ xem đến lúc trả nợ thì như nào hay không? Nếu trong nhà không có tiền, chờ người ta tới cửa đòi nợ, cả năm làm lụng kiếm ăn đều không tốt, vợ khóc la con gào thét, cuộc sống cũng sẽ không yên bình nữa đâu!"

"Đúng vậy, cái nhà đấy còn tưởng rằng mình nợ tiền ít như mấy cái lá bay thôi sao, để chờ mà xem, sẽ có ngày mà thằng nhóc con út nhà họ Triệu ấy không đắc ý được nữa, chắc cũng không phải chỉ có rặt ba mươi năm mươi đồng, cái này sợ là thiếu đến mấy ngàn đồng tiền đi!"

"Hả, tận mấy ngàn đồng á? Cô làm sao mà biết được, ai nói vậy?"

"Cái kia còn cần ai nói nữa à, chị xem một chút ngôi nhà kia kìa, tận hai cái sân, mấy mẫu đất, máy sưởi, còn có máy bơm nước, tổng cộng đã bao nhiêu tiền rồi? Chị lại tính toán tiền gạch ngói, nóc nhà hắn là được lợp mái ngói đó, còn có cả tiền xây cửa sổ, mua nội thất đồ dùng trong nhà nữa."

"Đúng rồi, còn có xi măng, cả hai cái sân đều được phủ xi măng bằng phẳng khô ráo, còn có ban công sân thượng để phơi quần áo, chị tính toán thử xem, tính đi tính lại, không hơn mấy ngàn đồng tuyệt đối không thể làm được!"

"Ai da má ơi, nhiều tiền như vậy á, thế đến lúc

Loading...