Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 313

Cập nhật lúc: 2024-10-22 08:22:43
Lượt xem: 0

Mấy người nói một lúc, thấy con khỉ nhỏ đó còn chưa chịu xuống nên ai về nhà nấy.

Triệu Văn Thao nói: "Ý của chị tư chính là sợ con khỉ dọa chị ấy."

Diệp Sở Sở cũng hiểu, vẫy vẫy tay với con khỉ nhỏ, con khỉ lập tức nhảy xuống, ngồi xổm ở bên người Diệp Sở Sở, đôi mắt cứ đảo quanh nhìn Triệu Văn Thao, vô cùng lanh lợi.

"Một đám người này qua cũng không biết là ai dọa ai." Diệp Sở Sở sờ sờ đầu con khỉ nhỏ, nói.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Triệu Văn Thao có thể nhìn ra được vợ mình rất thích chú khỉ con này.

Đúng là Diệp Sở Sở rất thích chú khỉ con đầy thông minh này, nhưng mà cô cũng biết rằng thả nó ra thì tốt hơn, để nó tự mình quay về núi sinh sống, đó mới là cuộc sống vốn có của nó.

"Nuôi một thời gian rồi thả đi." Diệp Sở Sở nói.

Triệu Văn Thao cũng không nói gì, anh nghĩ để lựa hôm nào đi xem thử xem có con chó con mèo nào dễ thương một chút không, nếu có thì ôm về cho vợ nuôi.

Nhưng khỉ con thì đúng là có chút không phù hợp lắm.

Vì vậy chỉ nói với con khỉ con: "Vậy Phát Tài mày cứ ở đây tạm, nhưng đi tè thì phải đi ra ngoài, không được tè trong phòng, có hiểu không hả?"

Khỉ con nghe hiểu được, ngoan ngoãn kêu lên hai tiếng, lúc nó còn đi theo chủ cũ thì nếu mà tè ở trong phòng thì chắc chắn sẽ bị đánh, nó hiểu mà.

Cái dáng vẻ này làm Diệp Sở SỞ nhìn mà thở dài một hơi, cái này chắc chắn là đã phải chịu đánh không ít đâu, nếu không thì làm sao có thể thông minh hiểu chuyện được như thế này.

Có điều nói đi cũng phải nói lại, khỉ thì ăn gì?

Ăn chuối thì biết rồi, nhưng đây cũng không phải không có chuối cho nó ăn.

Có điều Diệp Sở Sở đi làm một chén mỳ cho Triệu Văn Thao Thao ăn, cũng múc cho nó một chén mỳ nhỏ, vậy mà nó cũng bày ra dáng vẻ ăn như thật.

Thấy Triệu Văn Thao tách tỏi ra ăn, vậy mà nó lại còn có chút ngưỡng mộ, có điều lại không dám vươn tay ra lấy, chỉ ngồi nhìn Triệu Văn Thao ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/313.html.]

Triệu Văn Thao cười cười nói: "Cái này mày không ăn được, nó cay lắm, mày ăn mỳ là được rồi."

Khỉ con kêu lên một tiếng, đại khái ý của nó chính là muốn ăn thử.

Được thôi, ăn thử một miếng cũng không sao cả, Triệu Văn Thao liền tách cho nó một miếng nhỏ.

Khỉ con liền bỏ vào trong miệng, sau đó lại nhổ ra ngoài, Triệu Văn Thao cười lớn, Diệp Sở Sở cũng không nhịn được mà bật cười theo.

"Đã bảo mày đừng ăn mà mày còn không tin." Triệu Văn Thao cười nói.

Khỉ con kêu lên một tiếng với anh, đại khái ý của nó chính là tại sao anh lại ăn cái thứ đồ khó ăn như thế này?

Triệu Văn Thao cười, nói: "Ăn nhanh lên, ăn xong rồi thì đi ngủ một giấc."

Diệp Sở Sở nói: "Dọn dẹp cho nó một cái tổ đi."

Triệu Văn Thao bảo: "Cũng không cần phải dọn cái gì, không phải chúng ta có hộp các tông sao, lấy hộp các tông làm tổ cho nó là được rồi."

Nói thì nói như vậy, nhưng Diệp Sở Sở vẫn chuẩn bị cho khỉ con một cái gối, còn có cả một cái chăn nhỏ nữa, nhìn cũng ra gì và này nọ lắm.

Triệu Văn Thao thấy mà có chút muốn cười, người vợ này của mình cũng quá thiện lương rồi.

Cái tổ của khỉ con được xếp ở ngay một bên giường lò, dùng bìa các tông xếp thành, nhưng cũng rất ra gì.

Làm xong Diệp Sở Sở nhìn khỉ con đầy hài lòng nói: "Tài Tài, tạm thời thì mày cứ ngủ ở đây đi, mày thấy như thế nào?"

Khỉ con nhìn vào cái tổ của chính mình, quay lên kêu chít chít với cô mấy tiếng, tiếng kêu này rất nhanh, rõ ràng là nó đang rất vui mừng.

Diệp Sở Sở cười nói: "Đúng là nói cái gì nó cũng nghe hiểu cả."

Triệu Văn Thao ăn no rồi, đi ra ngoài súc miệng rửa mặt, khỉ con thì thấy gì học nấy, Triệu Văn Thao mắc cười, nói: "Đây mới là khăn của mày nè, đừng có lấy nhầm đấy."

Khỉ con kêu lên một tiếng, liền lấy cái khăn của mình đi lau miệng.

Loading...