Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 273

Cập nhật lúc: 2024-10-20 10:00:07
Lượt xem: 7

Trẻ con bấy giờ đều mặc quần áo cũ mà cô dì thím tặng cho nhau, đứa lớn mặc còn dư lại thì để cho đứa nhỏ, đứa nhỏ mặc xong còn dư lại lại chuyển tiếp, thực sự quá rách nát thì vá vào mặc tiếp, vá rồi mà vẫn không mặc được thì hợp thành vải làm đế giày, làm mũi giày. Đế giày mà mẹ khâu chính từ chỗ này, nói chung sẽ không lãng phí chút nào.

Không ai ghét bỏ cả, biết gốc biết rễ, cũng không cần lo lắng vấn đề gì. Mọi người đều dựa vào quan niệm mộc mạc, trẻ con không cần phải mặc đồ quá tốt, nào giống như sau này, đồ trẻ con mặc còn tốt hơn cả người lớn, thực ra vậy là không đúng.

"Sở Sở, chị nghĩ trẻ con còn nhỏ, không cần phải quá chú ý nên không chọn lọc, có quần áo của bé trai cũng có quần áo của bé gái. Em không kiêng kỵ chứ?" Chị cả Triệu hỏi.

Chị cả Triệu cũng mới nhớ ra, lỡ như Diệp Sở Sở muốn con trai, nhìn thấy mình mang tới quần áo cho con gái thì tức giận, cảm thấy không được khen lại còn phải tội.

Diệp Sở Sở lập tức hiểu ý của chị cả, vội nói: "Xem chị cả nói kìa, cái này thì có gì mà phải kiêng kỵ, mấy bộ quần áo có thể quyết định được con trai hay con gái ư?"

"Vậy là tốt rồi." Chị cả Triệu thả lỏng: "Chị cũng mới nhớ ra thôi, lúc đó dọn dẹp ở nhà chỉ muốn thu dọn nhiều một ít để đem tới chứ không nghĩ quá nhiều."

Chị cả Triệu là một người thành thật, không suy nghĩ nhiều như vậy.

Diệp Sở Sở hơi do dự: "Chị cả, quần áo mà chị cho chị tư..."

Cô dừng lại, không biết nên nói hay không.

Chị cả thành thật nhưng không ngốc, rất nhanh đã hiểu được ý của cô, gật đầu: "Đợi lát nữa chị chọn lọc sau."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/273.html.]

Diệp Sở Sở hé miệng nở nụ cười.

Chị cả cũng cười, lập tức lại thản nhiên nói: "Chị tư của em cũng vất vả lắm, có hai đứa con gái rồi, chỉ ngóng trông có thằng cu. Ôi!"

Một tiếng ôi này đã nói hết nỗi lòng của thân con gái.

Kế tiếp hai người nói đến chuyện nhà, Diệp Sở Sở bảo: "Văn Thao đã tính rồi, trong vòng ba năm là có thể trả hết tiền nợ xây nhà. Còn về tiền xe thì không vội, bên anh ba em không cần tiền."

Còn về xe, Triệu Văn Thao nói ra hai phương án giải quyết. Một là tiền kiếm được vẫn chia cho Diệp Minh Bắc một phần như trước, coi như Diệp Minh Bắc lấy xe để làm vốn nhập hội. Một cách khác là Triệu Văn Thao đưa cho Diệp Minh Bắc tiền xe, tương đương với chuyện mua lại xe.

Triệu Văn Thao nghiêng về cách thứ hai hơn. Diệp Minh Bắc nghĩ mình không về ngay được nên cũng đồng ý.

"Giờ thêm tiền xe thì phải trả mấy năm nữa đúng không?" Chị cả hỏi.

"Không cần ạ, Văn Thao nói ba năm là có thể trả hết." Diệp Sở Sở nói.

Chị cả Triệu nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Sở Sở, trong lòng cảm thán, cô em dâu này của em trai thật đúng là quá tin tưởng chồng mình.

Một tuần lễ sau, Triệu Văn Thao đã lợp ngói rồi, tiếp theo là trát bùn, bình thường mà nói chí ít trong nhà ngoài nhà phải trát bùn ba lần, số lần trát bùn càng nhiều thì càng ấm áp.

Trát bùn xong, Triệu Văn Thao ngăn cách các gian phòng. Đây đều là nhìn nhà người ở thành phố mà làm, tường ngăn cách gian phòng rất mỏng, như vậy có thể tiết kiệm không gian, còn giảm bớt nguyên vật liệu vì hắn đã phải đi vay rồi.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Chỉ xếp hàng gạch ngăn cách ra năm phòng, một cái chỗ cửa vào nhà, hai phòng ở cửa sổ trái phải, phía đông là phòng chính, kế bên là phòng khách, mỗi cái cửa sổ một cái cửa đối nhau rộng mở. Đến lúc đó khách tới đều được chiêu đãi ở chỗ này, phía tây có hai phòng, phóng ở phía tây nhất là chỗ vợ chồng son họ ở. Nông dân thường nói, người già phải ở phòng đông, con trẻ thì ở phòng phía tây.

Loading...