Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 229

Cập nhật lúc: 2024-10-18 22:44:22
Lượt xem: 11

Anh tư Triệu bắt được chỗ không tốt, chị tư trừng mắt vừa muốn mở miệng, anh tư Triệu đã như thể đi guốc trong bụng, lập tức nhắc nhở: "Con trai!"

Chị tư lập tức câm miệng, sự tức tối bị nén lại.

Triệu Văn Thao nhìn thế thì vui lắm, hắn đi tới nhưng không chọn mà tùy tiện lượm một cuộn giấy rồi mở ra: Đỉnh đồi phía nam.

Nương rẫy của đỉnh đồi phía nam, nhưng được cái là gần nhà, ở ngay thôn phía nam, Triệu Văn Thao rất hài lòng.

Anh tư Triệu lấy được chỗ không tốt, Triệu Văn Thao thì bắt thăm được chỗ bình thường khiến anh ba Triệu bỗng thấy cân bằng trong lòng.

Nương rẫy thôi mà đã làm to như vậy thì đừng nói đến ruộng nước, đúng là mấy nhà sung sướng mấy nhà buồn. Nhưng bất kể thế nào thì đất này đã được chia xong hết rồi, tiếp theo là phân gia súc.

Gia súc lớn gia súc nhỏ của đội sản xuất đều là của tập thể. Trước kia do người trong thôn chọn ra ai đó chuyên môn chăm sóc, hiện tại chia ra, gia súc đương nhiên cũng phải chia. Lợn chó gà vịt thì không tính vì đó là tài sản của đội, dù sao hành chính của thôn này trong đại đội phải được vận hành, chia là chia la ngựa lừa dê, vì bớt việc cũng phải bắt thăm.

Dê đủ để chia nhưng la ngựa lừa lại không đủ, không đủ thì dùng lương thực bù vào, mọi người cũng đồng ý rồi.

Bởi vì vợ Triệu Văn Thao có con nên ruộng nương được chia dựa theo ba nhân khẩu, tổng cộng hai mươi tư mẫu, mười hai mẫu nương rẫy, mười hai mẫu ruộng nước. Nương rẫy đều là đất hạng trung bình nhưng được cái gần nhà, ruộng nước thì có chỗ tốt cũng có nơi kém và xa nhà hơn. Ở trong mắt người khác cảm thấy số của hắn không phải quá may mắn, nếu không thì đã toàn là đất loại tốt nhất rồi, nhưng bản thân hắn lại rất hài lòng.

Được chia hai con dê, la ngựa lừa thì không được chia đến. Trong đội thêm cho hắn năm mươi kilogam kê và năm mươi kilogam cao lương, Triệu Văn Thao không hài lòng lắm nhưng cũng chẳng có cách nào, chỉ có thể chấp nhận thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/229.html.]

"Vợ ơi, em xem thử những miếng đất này đi, đếu cách nhà không quá xa, đến lúc đó cũng dễ thu hoạch." Triệu Văn Thao trở về nói chuyện với vợ: "Dê đều là dê mẹ cả, mùa đông năm nay là có thể sinh dê con đấy, vừa hay bù vào sự thiệt thòi không có la ngựa. Vả lại, còn được bù một trăm kilogam lương thực đấy."

Diệp Sở Sở gật đầu: "Tốt quá, đến lúc cần dùng gia súc thì mượn các anh của em, dù sao cũng không xa mấy."

Nhà họ Triệu chỉ có anh ba Triệu được phân cho một con lừa, những người khác chỉ được chia dê cho thôi, bao gồm cả cha Triệu cũng vậy.

Diệp Sở Sở cảm thấy vẫn là trở về nhà mẹ đẻ mượn tốt hơn so với loại người như anh ba Triệu.

"Thế ai chăn thả dê đây?" Diệp Sở Sở lại hỏi: "Ở trong chuồng mấy ngày còn tạm được chứ thời gian dài thì không được đâu."

"Trong thôn đã bàn nhau rồi, thuê hai người chuyên nghề chăn dê để chăn, ăn ở ở đại đội. Chúng ta bỏ ra tiền chăn dê theo số lượng dê, một con dê bao nhiêu tiền vẫn chưa quyết định được, có lẽ sẽ không vượt quá một đồng tiền đâu." Triệu Văn Thao nói.

"Một năm à?" Diệp Sở Sở hỏi.

"Đúng thế, một năm." Triệu Văn Thao nói.

"Vậy còn được, thuê người chăn dê cũng tiết kiệm công sức, còn không cần lo chuyện ăn ở nữa chứ." Diệp Sở Sở nói xong thì nhớ ra cái gì đó: "Năm nay có lẽ em không xuống đồng được rồi. Mẹ em nói rồi, mẹ sẽ bảo anh ba em sáng giúp đỡ."

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Lúc cày bừa vụ xuân, vị trí thai của cô vừa mới vững vàng. Cái bụng mỗi ngày một lớn, đừng nói đến chuyện xuống đồng, ngay cả tự lo liệu đã rất vất vả, đợi con sinh ra còn phải dỗ dành, càng không có thời gian xuống đồng nữa.

Diệp Minh Bắc được chia đất cho hai nhân khẩu, làm chung với cha mẹ. Cha mẹ vẫn chưa già, bốn người làm ruộng nương của bốn người nên không khẩn trương như vậy, hoàn toàn có thể giúp Triệu Văn Thao một tay.

Loading...