Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 219

Cập nhật lúc: 2024-10-17 18:56:19
Lượt xem: 12

Buổi sáng hâm lấy bánh chẻo trừ tịch một chút, ăn xong rồi, mấy Đản với mấy Nha bỏ chạy đi ra ngoài tụ tập cùng với mấy đứa trẻ khác, hò nhau đi chúc tết, anh hai mang theo mấy anh em đi vào thôn chúc tết những trưởng bối và người thân, chị dâu hai chị dâu ba cũng đi thăm nhà chúc tết, chỉ có chị tư và Diệp Sở Sở có thai trong người, ở nhà đợi, bên ngoài đường trơn, lỡ may trượt chân ngã cũng không phải là chuyện đùa giỡn.

Mùng một ngày chúc tết cũng đã trôi qua, buổi tối tiếp theo đốt pháo dây, sau đó đi nghỉ ngơi sớm một chút.

Năm mới đúng là làm người ta thêm mệt!

Ngày thứ hai là các cô gái về nhà mẹ đẻ chúc tết, mẹ Diệp không gọi Diệp Sở Sở trở về, chờ thai ổn rồi nói sau, Diệp Sở Sở vì đứa nhỏ nên cũng không kiên trì, tới gần giữa trưa, chị cả Triệu và chị năm đến chúc tết cha mẹ, anh rể năm lái xe, thật ra cũng tiện.

"Cha mẹ chúc mừng năm mới!"

"Cha mẹ năm mới vui vẻ!"

"Ông ngoại bà ngoại năm mới vui vẻ!"

Đám con gái, con rể, cháu ngoại đều nhao nhao chúc tết, cha Triệu mẹ Triệu liên tục nói: "Mọi người năm mới vui vẻ, mau, vào nhà, bên ngoài lạnh!"

Mọi người vào phòng, đám anh hai với chị dâu hai cũng mang theo đứa nhỏ lại đây, lại là một đợt chúc mừng tiếp.

Bọn nhỏ ở trong phòng không ngồi yên được, bỏ chạy đến trong viện chơi tuyết.

"Có lạnh không?" Mẹ Triệu bưng lên mấy bát nước đường cho mọi người.

"Con với mấy đứa nhỏ cùng ngồi trên xe, không lạnh." Chị năm nói: "Nhà chị cả hẳn là lạnh."

Xe mà anh rể năm lái chính là xe vận tải, trong xe có hai người lớn, lại ôm mấy đứa nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/219.html.]

Chị cả nói: "Không lạnh, trên xe có rèm cửa bằng bông, mặc cũng nhiều."

Anh rể cả cười nói: "Mấu chốt là nhanh, còn không có cảm thấy lạnh thì đã đến đây rồi, này có cái xe đúng là tiện."

"Tiện thì thật là tiện, nhưng lại phí tiền." Anh rể năm nói: "Nếu không làm nghề này, thì em cũng sẽ không mua mấy thứ đồ này đâu, một năm tốn bao nhiêu tiền."

"Đúng rồi, tiền bảo dưỡng xe cũng không ít." Anh rể cả nói xong liền nhìn về phía Triệu Văn Thao: "Văn thao, xe kia của cậu thế nào, có tốn tiền không?"

Triệu Văn Thao cười nói: "Tốn hay không tốn em cũng không biết, dù sao không phải em bảo dưỡng."

Anh rể năm tại nơi ha ha nở nụ cười: "Thằng nhóc này lại chiếm lợi nhà vợ à, vợ cậu có vui nổi không thế?"

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Ở nơi như nông thôn này, anh rể với em vợ vẫn có thể thoải mái đùa giỡn với nhau, vì vậy hai người không hề cố kỵ.

Diệp Sở Sở cười nói: "Nếu anh rể năm có bằng lòng giúp đỡ, em đây sẽ không có chuyện không vui."

Anh rể cả cười nói: "Anh rể năm em giàu nứt đố đổ vách, này chắc chắn có thể giúp đỡ!"

"Anh cả so ra cũng không kém đâu." Anh rể năm nói.

"Sao tôi có thể so sánh được với cậu, nhà tôi có tận bốn đứa trẻ, trọng trách nặng lắm." Anh rể cả lắc lắc đầu.

"Anh cả, anh đây là được tiện nghi khoe mẽ, nhiều trẻ con thì không tốt à, chúng ta cố gắng làm ăn để làm gì chứ, cũng chỉ là vì con cái thôi!" Anh ba Triệu đến thêm một câu.

Anh hai cũng nói: "Đúng vậy, chúng ta cố gắng kiếm sống vì cái gì, ngoại trừ con ra thì không vì gì cả. "

Anh tư cũng tràn đầy cảm xúc nói: "Hai đứa con trai đó, anh cả đây là người có phúc mà không biết hưởng."

Triệu Văn Thao cười nói: "Anh cả đây là không muốn thừa nhận mình là người có phúc đấy."

Anh cả có chút không chống đỡ được mấy câu trêu chọc của mấy cậu em vợ này, bất đắc dĩ nói: "Dạo này Văn Thao làm ăn mua bán, miệng càng ngày càng lợi hại!"

Loading...