Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 199

Cập nhật lúc: 2024-10-16 01:44:14
Lượt xem: 14

"Đúng đúng, bí thư nói đúng, không ai không làm ruộng được!" Chủ nhiệm gắp cho bí thư một miếng dồi trường.

Kế toán viên cũng nói: "Bí thư à, quyết định này của anh đúng thật là chính xác, làm ruộng tốt biết bao, vừa thiết thực vừa an toàn!"

Những người khác cũng bắt đầu hùa theo, tất cả đều nghĩ bí thư, anh ta quá thông minh và uy vũ.

Triệu Văn Thao nghe xong thì cảm thấy có chút hoài nghi, có phải những người này đang cố ý không?

Đi học là vô dụng? Nếu việc đi học là vô dụng, vậy thử nhìn Triệu Văn Chí xem, vừa nghe hắn làm buôn bán, thì lập tức nói được! Còn Chu Mẫn nữa, người ta là sinh viên ở thủ đô, ngoài miệng không chỉ nói tốt, mà chị ta còn bỏ tiền ra để giúp đỡ, không phải là nói giúp đỡ hắn là đúng, mà là người ta thật sự có thể đề ra biện pháp nhất định, người có trình độ văn hóa nói năng nghe vẫn thuyết phục hơn, thế nên Triệu Văn Thao mới càng cảm thấy tin tưởng vào Triệu Văn Chí vào Chu Mẫn.

Chẳng qua là hắn không ngờ bí thư lại nói ra được câu đi học là vô dụng, lại còn không cho con trai đi học, anh ta thế mà lại là bí thư đấy!

Không thể không nói rằng Triệu Văn Thao cảm thấy rất thất vọng, với cái nhìn như vậy thì còn xứng là bí thư, xưng là người dẫn đầu sao? Hắn lắc đầu một cái, bỏ đi, vẫn nên dựa vào bản thân hắn thôi.

Mọi người ăn uống rất vui vẻ, khi biết được Triệu Văn Thao là người mù hô to thì họ lại càng vui vẻ hơn, mà Triệu Văn Thao cũng tươi cười hớn hở, giả vờ ngu ngốc từ đầu tới cuối, đóng trọn vẹn vai một người thanh niên lười biếng, không đáng tin cậy, không có việc làm đàng hoàng.

Khi mặt trời lặn, mọi người mới chịu giải tán, Triệu Văn Thao cầm lấy mấy lạng thịt mà hắn đã được chia, hắn còn mang theo một đoạn dồi trường và đi về nhà cùng với cha Triệu.

"Cha, thịt này là cho cha và mẹ ăn, còn con thì giữ dồi trường." Nhà hắn không thiếu thịt heo, nhưng dồi trường thì một năm mới được ăn, phải cho vợ hắn nếm thử một chút mới được.

Bởi vì ra ở riêng, cha Triệu cũng được chia cho mấy lạng thịt, kèm thêm một cây xương cũng không nhiều thịt mấy, thấy con trai nghĩ đến cha mẹ như vậy, trong lòng ông cũng rất là hưởng thụ.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

"Được, cha lấy về để mẹ con gói sủi cảo, đến lúc đó các con cũng tới ăn đi." Cha Triệu cầm lấy thịt từ hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/199.html.]

Triệu Văn Thao xách bao dồi trường về nhà, Diệp Sở Sở cũng đã nấu xong bữa tối, cô nấu nồi cháo hạt kê, ăn kèm với một đĩa cải trắng, một món ăn thanh đạm rất thích hợp cho buổi tối.

"Vợ, anh về rồi, nhìn xem anh đem gì về cho em này?" Triệu Văn Thao giơ bọc dồi trường tới trước mặt của Diệp Sở Sở.

Diệp Sở Sở nhìn thấy thì sợ hết hồn, ánh đèn có hơi mờ ảo nên nhất thời cô không nhìn thấy rõ: "Cái này là gì vậy?"

"Dồi trường đấy!" Triệu Văn Thao nói: "Nó lạnh rồi, để anh làm nóng nó lại một chút, lát nữa cắt ra cho em nếm thử một chút."

Diệp Sở Sở có hơi kiêng dè: "Anh có làm sạch sẽ không đó?"

Dĩ nhiên là cô biết dồi trường được làm bằng cách nào, nên cô có hơi hoài nghi.

Triệu Văn Thao vỗ n.g.ự.c bảo đảm: "Vợ yên tâm, anh đã theo dõi toàn bộ quá trình, còn đích thân ra tay, vì để vợ có thể ăn ngon miệng, nên anh đã bảo bọn họ rửa thật sạch!"

"Anh lại ba hoa rồi!" Diệp Sở Sở ngắt lời hắn một chút: "Vậy anh cắt một nửa đi, một nửa còn lại để ngày mai chúng ta chiên ăn, anh không thích ăn dồi trường chiên sao?"

"Vợ, sao em lại tốt như vậy chứ? Cái gì em cũng nghĩ cho anh thế?" Triệu Văn Thao cúi đầu xuống mà hôn cô một cái, sau đó hắn đi làm nóng dồi trường, hắn nói: "Vợ, hôm nay anh với bí thư mới làm một trận, bọn họ chiên cả một bàn dồi trường, anh đã ăn không ít rồi, chỗ này để em ăn."

Diệp Sở Sở cười một tiếng: "Ghê nhỉ, lại còn ngồi chung một bàn với bí thư nữa? Anh uống nhiều rượu lắm à, mở miệng ra là toàn mùi rượu!"

"Anh không có uống nhiều, một chai, nồng độ cồn chỉ tới hai mươi, uống không có gì mạnh cả, anh uống nó giống như đang uống nước lạnh vậy."

Bây giờ đã có con, Triệu Văn Thao không cần phải kiêng kỵ rượu nữa.

"Anh lại nói xằng bậy rồi! Chai rượu tốt hơn nhiều so với rượu bán lẻ, anh đã được lợi rồi mà còn chưa cảm thấy hài lòng." Diệp Sở Sở vừa nói vừa dọn chén đũa lên bàn.

Loading...