Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 169

Cập nhật lúc: 2024-10-15 09:42:26
Lượt xem: 19

Đậu hũ của anh ba tất cả đều là làm bằng thủ công. Anh ta mượn một cái cối xay nhỏ trong đội đến đây, đã kêu chị ba dùng cối xay xay đậu tương.

Làm đậu hũ cũng không phải là công việc nhàn hạ, cho dù sử dụng máy móc chế biến cũng mệt c.h.ế.t đi được, chứ đừng nói toàn bộ quá trình đều bằng thủ công.

Sao khi ngâm đậu xong, dùng cối xay nhỏ xay nhuyễn ra, nấu chín, chắt nước ra, lại ép một loạt từ trên xuống dưới, phải một buổi sáng mới hoàn thành, ngẫm lại thì đúng là vất vả vô cùng, trên cơ bản rạng sáng ba giờ đã phải dậy, vẫn bận bịu đến tận sáu bảy giờ.

Hiện tại là sắp đến năm mới, cần nhiều đậu hũ, anh ba làm đậu hũ ngon, cung không đủ cầu, anh ba đã nghĩ làm nhiều thêm chút, kết quả chị ba lại gặp bi kịch, chị phải xay đậu rất nhiều, kết quả hai cánh tay sưng vù lên, ngay cả nấu cơm cũng không được.

"Tôi không xay nữa, anh đi mang qua bên xưởng chế biến bên kia đi." Chị ba đau đến nhe răng trợn mắt, nói với anh ba.

"Tôi còn không biết mang sang bên xưởng chế biến sao? Nhưng mà bên kia nghiền đậu cũng giống với mình nghiền bằng tay được sao? Bên kia thô thế nào cô biết không?" Anh ba vừa vội vừa tức giận: "Tại sao đậu hũ nhà chúng ta bán chạy như vậy, chính là bởi vì là xay bằng thủ công! Cô lại dở chứng gì thế, chỉ chút chuyện nhỏ như muỗi, bôi chút dầu hoa hồng rồi làm đi, đây là kiếm tiền đấy!"

Chị ba tức giận đến sắp khóc: "Nếu như anh không bị chuyện chỉ như con muỗi này thì tự anh đi mà xay!"

Anh ba nắm lấy cây chổi muốn đánh người: "Cô muốn làm phản à, nói cô xay thì cô cứ xay đi!"

Chị ba thấy thế, khóc nói đi tìm mẹ chồng phân xử đi.

Mẹ Triệu đang làm bao bánh nhân đậu.

Bây giờ ở riêng, cũng chỉ có hai miệng ăn, hấp một nồi là đủ rồi, không giống năm rồi, phải chưng đến mười nồi, lại có mấy bà bạn giúp đỡ, cùng nhau tán gẫu, thật thoải mái.

"Mẹ, cha mấy đứa muốn đánh con!" Chị ba khóc lóc tiến vào.

Mọi người hoảng sợ, mẹ Diệp vội buông bánh bao nhân đậu đang làm dở xuống, hỏi: "Chuyện thế nào, hai vợ chồng làm gì mà lại thế?"

Chị ba dơ cánh tay đã sưng vù lên cho mẹ chồng và những người khác xem: "Nhìn xem, cánh tay của con đã sưng lên như vậy, mà anh ấy còn bắt ocn đi nghiền đậu, con không nghiền thì đánh con!"

Đến làm bánh bao nhân đậu còn có bà cụ Dương, nhìn thấy cánh tay của chị ba lập tức ôi một tiếng: "Sao lại sưng thành như vậy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/169.html.]

Tay chị ba sưng vù lên, nhìn thấy cực kỳ đáng sợ.

"Đây đều là nghiền đậu mà thành." Chị ba nói xong liền khóc.

Mẹ Triệu tức giận không thôi: "Con đúng thật là, nó kêu con đi xay con liền xay, tay mình biến thành thế nào rồi mà không biết!" Nói xong bà đi đi tìm dầu hoa hồng.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

"Đúng vậy, cơ thể của mình không được tổn thương như vậy, con vẫn đang còn trẻ, đến già chịu tội." Một bà lão nói.

Lúc này anh ba bước vào, nhìn thấy chị ba thì sẵng giọng: "Cô có trốn ở đây cũng vô dụng, mau đi nghiền đậu đi!"

Bà cụ Dương nhìn không được nữa, ỷ vào mình là trưởng bối, khiển trách: "Tôi nói thằng ba này, anh không thấy vợ mình đã thành ra dạng gì rồi à, còn kêu nó đi xay, cậu đây là muốn kiếm tiền mà không muốn sống nữa à!"

Anh ba không kiên nhẫn nói: "Nào có nghiêm trọng như vậy, nghiền đậu thôi sao mà c.h.ế.t được!"

"Vậy tại sao anh không xay?"

"Cháu còn phải nấu đậu, còn phải ép đậu, cô ấy không làm gì thì đi xay đậu thôi!"

Chị ba nói: "Anh nói lời này còn có lương tâm không, tôi chỉ có xay mỗi đậu sao, tôi không ép đậu sao, ép đậu một mình anh có thế làm!"

"Được rồi, đừng ồn ào nữa!" Mẹ Triệu cầm dầu hoa hồng lại đây, xo lên tay cho con dâu, nói với anh ba: "Đều đã như vậy rồi còn xay đậu gì nữa, ngày mai anh hai con bên chế biến lương thực, con đi theo ang đậu đi luôn đi, tốn chút tiền nhưng lại có thể dưỡng thương."

"Mẹ, ngày mai buổi sáng con còn phải bán đậu hũ, ngày mai chế biến cây đậu thì con lấy gì bán đây?" Anh ba vội la lên.

"Một ngày không bán đậu hũ có thể đói c.h.ế.t à?" Mẹ Triệu trừng mắt con trai mình nói: "Chút tiền kia cũng không thể quan trọng bằng người được, muốn xay thì anh tự đi mà xay!"

Anh ba thở phì phì ngồi vào ghế không nói.

Anh ta cũng mệt c.h.ế.t đi được, tuy rằng làm đậu hũ có chị ba hỗ trợ, nhưng lại đi xe kéo đến thị trấn bán rồi trở về, mất nguyên buổi chiều, nói cách khác rạng sáng ba giờ đã bắt đầu bận rộn, khi đến trưa hai ba giờ mới có thể nghỉ ngơi một chút, mỗi ngày đều mệt mỏi như vậy, mất ngủ nghiêm trọng, hơn nữa lại tiếc ăn tiếc uống, người đã gầy như que củi, dáng vẻ cũng mất sức sống vô cùng.

Loading...