Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 156

Cập nhật lúc: 2024-10-15 09:34:50
Lượt xem: 16

Nhà chị ta không sánh bằng nhà chồng, một năm cũng có thể trở về ăn thịt lợn một lần, vẫn là trong đội phân một chút như thế. Bọn họ chẳng qua là mượn việc trở về ăn thịt lợn để mang về ít đồ cho nhà mẹ đẻ, phụ cấp một ít.

Bởi vì đều là mấy thứ vụn vặt nên mẹ Diệp mặc cho họ đi.

Lúc này mọi nhà đều nghèo, nhà họ Diệp như vậy đã là không tệ rồi, cho nên buổi sáng hai cô con dâu đã trở về rồi, cuộc sống ở nhà mẹ không bằng được nhà chồng.

"Gói ít nhân cải củ và nhân cải trắng, con đi lấy thịt đi nấu đi."

Chị hai Diệp vừa nghe có bỏ thịt thì càng phấn khởi, mau chóng đi làm.

Vào phòng, bọn nhỏ ríu ra ríu rít. Anh cả và anh hai nhà họ Diệp quát một tiếng: "Đi, về nhà đốt giường lò đi!"

Chín đứa bé gào khóc chạy về sương phòng.

Chị dâu cả thở dài một hơi: "Mấy đứa bé này, đứa nào đứa nấy cứ như giặc cái ấy! Thím ba nó à, em hãy khoan dung cho chúng nhé."

Chu Mẫn cười: "Xem chị dâu cả nói kìa, bọn trẻ con không phải đều như vậy sao ạ?"

Chị dâu cả cảm thấy Chu Mẫn này dễ nói chuyện hơn trước kia nhiều nên cũng yên tâm, đi thu xếp làm bánh chẻo.

Diệp Sở Sở bị bọn nhỏ này làm phiền một lúc rồi cũng hồi phục tinh thần, đi làm bán chẻo cùng Chu Mẫn thì bị mẹ Diệp ngăn lại.

"Không cần phải người nhiều như vậy, đã không xoay nổi mình rồi, hai đứa các con lên giường nói đi." Mẹ Diệp khoát khoát tay không cần họ.

Hai cô chị dâu một người lấy thịt một người lấy rau tiến đến nói: "Đúng vậy, bọn chị làm là được, các em không dễ gì mới về được một lần, nghỉ ngơi đi."

Diệp Sở Sở không có gánh nặng gì trong lòng, các cô gái gả đi về nhà mẹ đẻ chỉ là khách, nào có chuyện khách xuống bếp làm lụng. Nhưng Chu Mẫn thì khác, cô là con dâu, hai người chị dâu đều đang bận rộn, cô lại ngồi trên giường lò thì coi sao được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/156.html.]

Diệp Minh Bắc đã nhìn ra, cười nói: "Em chiêu đãi khách là được, để anh."

Diệp Sở Sở nhìn ra ý của anh ba, lôi kéo Chu Mẫn vào tây phòng cười rộ lên: "Chị ba, anh ba nói rất đúng, bây giờ chị nên nói chuyện với người khách như em."

Chu Mẫn cũng bị chọc cười: "Vậy được, chúng ta trò chuyện một lát."

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Mẹ Diệp mang theo hai cô con dâu bận việc ở phòng ngoài, Diệp Minh Bắc muốn giúp một tay thì bị Mẹ Diệp đuổi đến phòng phía đông, và cả Triệu Văn Thao nữa.

"Các con chớ ở đây mà làm vướng chân vướng tay ra, ra phòng đó nói chuyện đi." Mẹ Diệp ra lệnh một tiếng, cuối cùng gian ngoài cũng rộng rãi hơn.

Người càng nhiều thì càng cảm thấy phòng nhỏ, cha Diệp ngồi trên chiếc giường lò bên cạnh, cuộn điếu thuốc, trông ba đứa con trai và một con rể, nghe đám cháu trai cháu gái bên ngoài la hét, càng cảm thấy chỗ không đủ để ở.

"Hôm nay cha đi hỏi ở trong đội, thời gian g.i.ế.c lợn đã được quyết định, là ngày mai đấy. Văn Thao à, đến lúc đó con hãy dẫn Sở Sở trở về ăn thịt lợn." Cha Diệp nói.

Triệu Văn Thao nghe thế thì cảm thấy được yêu quý mà đ.â.m lo sợ, đây là lần đầu tiên cha vợ chủ động mời mình đấy.

"Vâng, con nhất định sẽ dẫn Sở Sở về."

Cha Diệp gật đầu nói tiếp: "Cha vào trong đội hỏi chuyện nhận thầu ruộng đất, chuyện này đã được quyết định rồi, xuân sang năm bắt đầu phân đất."

"Thật ạ cha?" Anh cả Diệp kinh ngạc nói: "Không phải nói văn kiện vẫn chưa xuống sao ạ?"

"Xuống rồi, chỉ vẫn chưa tới chỗ chúng ta, mấy ngày nữa thôi là đến." Vẻ mặt cha Diệp nghiêm túc, nhưng trong sự nghiêm túc lộ ra sắc mặt vui mừng. Con cái nhà bọn họ nhiều thì đất được phân cũng nhiều, bọn họ làm chung cũng không tệ, càng chưa nói là làm ăn riêng. Cứ chờ mà xem, đến lúc đó mình sống của mình, cuộc sống của nhà họ Diệp bọn họ nhất định sẽ tốt nhất trong thôn!

Nghĩ vậy sống lưng của cha Diệp lại thẳng hơn một chút.

"Cha lại nói thêm một việc." Cha Diệp thong thả nói: "Cha cần ba miếng đất phòng thân, ba anh em các con mỗi đứa một miếng, xuân sang năm thì bắt đầu xây nhà!"

Loading...