Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 105

Cập nhật lúc: 2024-10-14 09:43:31
Lượt xem: 4

Câu nói này vừa vặn đ.â.m trúng tim của chị hai, khiến giọt nước mắt đang cố kìm nén của chị ta lại rơi xuống, mặc dù chú ba là một người thích so đo tính toán, nhưng ít nhất cũng là một người thông minh, so với những người đàn ông khác trong nhà thì tốt hơn nhiều.

"Cha mẹ muốn đưa cho ai thì cứ đưa cho người đó!" Trong lòng chị hai đồng ý, nhưng lời nói ra lại không thừa nhận.

Anh ba thở dài một hơi rồi nói: "Chị hai đúng là hiền lành, nhưng phải khổ cho mấy đứa nhỏ rồi. Gia đình chị nhiều người nhất, vẫn là khi có cái để ăn và khi ở cùng nhau thì còn đỡ đần cho nhau được, nếu ở một mình thì chỗ rau này không đủ ăn đâu. Đừng nói nhà chị, ngay cả nhà em cũng không có đủ chỗ rau này để ăn. Haiz, đến lúc đó chỉ có thể gặm dưa muối nhìn thằng sáu ăn rau thôi!" Nói rồi anh ta muốn rời đi.

Chị hai không chịu nổi nữa, chất vấn: "Chú ba, chú chạy tới đây nói mấy thứ gì thế?"

Anh ba nói: "Em đang uất ức lắm đây, cái sự bất công từ xa xưa này không thể thiên vị đến thế chứ!"

"Sao chú biết được đây là sự bất công từ xa xưa chứ? Không phải là do thằng sáu bán giá đỗ kiếm tiền mua rau sao?"

Anh ba cười chế nhạo.

"Bán giá đỗ mà mua được nhiều rau như vậy? Chị hai thế mà cũng tin được à! Nó còn bảo bán được cả vài trăm kia kìa! Nói khoác thì ai mà không biết! Người bày ra trò rối rắm này là ai? Ngoại trừ cha mẹ thì còn có thể là ai? Lúc ở cùng nhau, cha mẹ cũng không phải chưa từng làm, cái gì ngon không phải cũng đều để dành cho nó ăn sao! Sợ bị phát hiện còn giấu giấu giếm giếm, còn cho rằng em không biết gì nữa!"

Nói đến chuyện này, anh ba trong bụng chỉ toàn một cục tức, đều là con cái trong nhà, sao có thể thiên vị như vậy chứ, lúc nhỏ như vậy, lớn lên như vậy, lập gia đình rồi cũng như vậy, như thể thằng sáu là con đẻ, còn bọn họ đều là được nhặt về vậy!

Đừng quên, khi cha mẹ già rồi bọn họ cũng phải chăm sóc, đến lúc đó nếu không quan tâm thì không phải sẽ mắng bọn họ bất hiếu sao!

Vì thế khi anh ta nghe đến chuyện xe rau thì chỉ cảm thấy oán giận ngút trời, muốn qua tìm anh hai để kể khổ.

Câu nói này đã nhận được sự đồng cảm của chị hai, nhưng cứ cho là chú ba chủ động tỏ thái độ thì chị ta cũng không dám nói ra những lời trong lòng, chỉ miễn cưỡng nói: "Chuyện này thì có cách gì được, họ là người già, người trẻ chúng ta thì có thể nói được gì chứ!"

Anh ba thấy chị hai vẫn còn giả vờ thì bĩu môi một cái rồi bỏ đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/105.html.]

Chị hai cũng không muốn chọn rau nữa, càng nghĩ càng bực tức, chị ta cảm thấy không thể cứ hiền lành thế này mãi, phải nghĩ cách mới được.

Triệu Văn Thao không hề biết gì, ngủ một giấc đến tận khi trời gần tối mới ngửi thấy mùi thơm rồi tỉnh dậy.

"Vợ nấu gì mà ngon thế, thơm quá!" Triệu Văn Thao dụi mắt ngồi dậy.

"Mì nóng." Diệp Sở Sở bê nước nóng lên rồi nói: "Lại đây, rửa mặt để tỉnh táo lại một chút, ăn cơm cho ngon."

Triệu Văn Thao nhìn vợ mình rồi cười he he: "Vợ thật tốt."

Diệp Sở Sở hờn dỗi trừng mắt nhìn hắn: "Rửa nhanh đi, đừng nói nhiều nữa."

Triệu Văn Thao vừa cười vừa rửa mặt.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Diệp Sở Sở dọn đồ ăn lên, mì được cán bằng tay, những miếng thịt mỏng màu hồng và rau xanh làm nổi bật lên sợi mì trắng như tuyết, thêm một đĩa củ cải thái nhỏ, quả thực là vừa đẹp vừa ngon.

Hai mắt Triệu Văn Thao sáng rực, cầm đũa lên bắt đầu ăn, sau đó liên tục gật đầu, mơ hồ nói: "Đồ ăn vợ làm rất ngon!"

Diệp Sở Sở nhìn hắn ăn, cong môi cười nói: "Cái miệng này của anh ăn cái gì mà cảm thấy không ngon chứ?"

"He he, vợ cũng ăn đi!" Triệu Văn Thao cười cười.

"Được." Diệp Sở Sở ngồi xuống phía đối diện hắn, bắt đầu ăn bát của mình.

Hai người thỉnh thoảng lại nhìn nhau cười, bầu không khí ngọt ngào giữa hai người họ lan tỏa ra.

Loading...