Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Truyền thuyết Như Ý hàn yêu - 1.2

Cập nhật lúc: 2024-08-27 21:23:16
Lượt xem: 36

Khi tỉnh dậy, tôi bị trói và khiêng lên núi.

Tôi nghe thấy người khiêng tôi thì thầm.

“Cô ta sao lại bất động? Cô ta c.h.ế.t rồi sao?”

“Không nói được, khi tôi xem tin tức nói, sinh viên bây giờ rất dễ chết.”

Tôi: “..........”

Tôi cực kỳ phối hợp dãy dụa vài cái, hai người đó trong nháy mắt thở phào nhẹ nhõm.

“Tôi nghe nói âm hôn này phải chôn sống, lần trước Từ gia có người một người chết, Thất gia tức giận rồi.”

Chuyện dùng người sống làm âm hôn bị bọn họ nói là bình thường.

Tôi càng nghe sắc mặt càng tối sầm.

Bọn họ không sợ bị báo ứng sao?

Tôi bị lắc lư gần 1 tiếng đồng hồ, cả đoàn dừng lại.

Có người đi đến trước chỗ tôi, đang niệm chú gì đó.

Người đàn ông vừa dứt lời, tôi bị nhấc lên đặt vào trong quan tài.

Tấm quan tài bị đóng lại, tôi kéo bịt mắt ra.

Huy hiệu hình rồng đeo trên n.g.ự.c đã nóng lên.

Cảm nhận vòng tay quen thuộc quấn quanh eo tôi, tôi không khỏi thở dài.

Đưa tay sờ lên chiếc vẩy lanh lẽo vài cái.

“Đừng tức giận, đừng tức giận.”

“Em đã kết hôn rồi, làm sao có thể cưới thằng nhóc đó chứ?”

“Được rồi được rồi, bây giờ là xã hội văn minh không thể ăn thịt người được, đều là những đứa trẻ 60,70 tuổi, tại sao chúng ta phải nổi giận với chúng chứ?

...............

Tấm quan tài đã được đóng đinh, từng nắm đất rơi xuống.

Nửa tiếng sau tôi không còn nghe được âm thanh bên ngoài nữa.

Tôi vô tình ngủ quên lần nữa, tuổi lớn rồi nên ngủ nhiều.

Nhưng lần này tôi không thể không thức dậy, có người đào mộ tôi lên.

Tiếng móng vuốt cào trên ván quan tài đặc biệt chói tai.

Tôi nhìn chằm chằm vào tấm ván quan tài trên đầu, nội tâm rất là kích động.

“Cuối cùng đến rồi!”

Bang!

Một âm thanh lớn vang lên bên tai tôi, tấm ván quan tài bất ngờ được mở ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/truyen-thuyet-nhu-y-han-yeu/1-2.html.]

Ánh trăng mờ chiếu sáng con quái vật trước mặt tôi.

Nó có mặt chuột thân người, đầu có lông trắng, vừa xấu xí vừa đáng sợ.

Những chiếc răng sắc nhọn của nó đ.â.m thẳng vào cổ tôi, tôi đưua tay trực tiếp bóp cổ nó.

Ma chuột trợn tròn đôi mắt đỏ ngầu, khi nhìn rõ mặt tôi, đồng tử dột nhiên co lại.

Tôi cười toe toét với nó: “Bắt được ngươi rồi, con chuột thối.”

“100 năm trước để ngươi chạy trốn, ta xem lần này ngươi chạy đi đâu?”

Tiếng kêu chói tai của ma chuột vang bên tai tôi: “Tại sao lại là bà, bà già c.h.ế.t tiệt này sao vẫn còn sống?”

 Nó vùng vẫy để tự giải thoát nhảy ra khỏi tấm quan tài.

Làm sao tôi có thể buông tha cho nó dễ dàng, đôi chận dẫm nhẹ lên dáy quan tài, bay lên tóm lấy cái đuôi mảnh khảnh của nó.

Thất gia và một số người đang đứng phía dưới, đã bị dọa đến ngay người.

Rõ ràng, họ ở đây giải quyết hậu quả của ma chuột.

“Chuột....tiên chuột?”

Tôi trực tiếp đá con chuột xuống đất: “Tiên chuột?”

“Con chuột thối này trốn dưới rãnh nước gần trăm năm có xứng đáng được gọi là thần tiên không?”

Ma chuột nghe thấy điều này, toàn thân run rẩy.

Mắt nó đỏ như máu, nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi giẫm lên mặt nó: “Còn có, bổn cô nướng ghét nhất người khác gọi ta già.”

Ma chuột bị tôi giam cầm không thể động đậy.

Tôi kết ấn bằng hai tay, một bát quái màu vàng xuất hiện trong lòng bàn tay tôi.

Ma chuột hét lên một tiếng chói tai: “Hạ Thất! sao ông không đến giúp tôi, tôi c.h.ế.t rồi ông cũng không thể sống.”

Hạ Thất đang sợ hãi đột nhiên tỉnh táo lại, ông ta ngước lên nhìn tôi, trong mắt không còn sợ hãi nữa.

Ông ta chộp lấy cái xẻng trên mặt đất đập về phía tôi.

Tôi né sang một bên, một cước đá Hạ Thất bay ra ngoài.

“Đừng đến cản đường.”

Nhưng trong thời gian ngắn này, đủ để ma chuột trốn thoát khỏi tôi.

Nó cố gắng hết sức chạy thật nhanh, vô cùng đắc ý: “Vân Như Ý, bà cũng chỉ có vậy.”

Nói đi, nó bò bằng tứ chi, nhanh chóng chạy trốn vào rừng rậm.

Tôi nheo mắt lại, một tia sáng lóe lên trong mắt, chỉ cắn ngón tay ấn vào huy hiệu hình rồng trên ngực.

Ngay khi chạm vào huy hiệu hình rồng m.á.u được hấp thụ ngay.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Tôi hét lên: “Chồng ơi, cứu em.”

Một tiếng rồng gầm phát ra từ huy hiệu hình rồng, một bóng hắc long nhanh chóng thành hình, lao về hướng ma chuột đang chạy trốn.

Loading...