TRƯỞNG TỶ NGƯỜI ĐẠM NHƯ CÚC - CHƯƠNG 10

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:59:14
Lượt xem: 107

17.

Sau khi kết hôn với mã phu, ta bị bà bà chì chiết, trượng phu hành hạ. 

 

Ta sợ hãi mã phu bạo lực, cuối cùng tìm được cơ hội lén gửi thư cho Tống Oánh - người đã được gả đến Ôn phủ. Bên trong bức thư chứa đầy những đau khổ mà ta phải trải qua. 

 

Ta nghĩ rằng nàng ta đọc xong sẽ giúp ta thoát khỏi bể khổ, nhưng ta đợi mãi cũng chỉ đợi được đá chìm đáy biển. 

 

Vết thương cũ chưa lành lại có thêm vết thương mới.

 

Vào một lần lại bị đánh cho gần chết, ta thừa dịp đêm khuya tĩnh lặng, đánh liều quay về Tống phủ, phụ thân là niềm hi vọng cuối cùng của ta. 

 

Nhưng người mở cửa lại là Tống Oánh. 

 

Ta kể cho nàng ta nghe nỗi khổ của mình, nhưng nàng ta vẫn lạnh nhạt thờ ơ, cuối cùng chỉ dỗ dành an ủi ta: 

 

"Làm gì có nữ nhân nào không bị phu quân đánh đâu, muội ngoan ngoãn nghe lời phu quân thì sẽ ít bị phu quân đánh hơn thôi.”

 

Ta thất hồn lạc phách quay về nhà mã phu. Không ngờ, ngày hôm sau Tống Oánh lại cố ý đến nhà mã phu, vừa gặp bà bà nàng ta đã cười nói: 

 

"Muội muội ta nghịch ngợm, đêm qua nửa đêm còn đập cửa Tống phủ khóc lóc xin ta đưa về nhà, muội ấy có làm sai điều gì thì xin bà hãy nhẹ tay một chút.”

 

Sau khi Tống Oánh đi, bà bà tức giận không nguôi, quay sang kể chuyện này cho mã phu. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/truong-ty-nguoi-dam-nhu-cuc/chuong-10.html.]

Mã phu dưới sự giận dữ đã đ.ấ.m gãy hai cái răng cửa của ta. 

 

Sau đó, hắn nhe ra hàm răng vàng khè, hôi thối không tả nổi áp sát ta, thô bạo nắm chặt cằm của ta. 

 

"Ngươi nghĩ mình là cái thá gì, rời khỏi Tống phủ ngươi chỉ là đồ tiện phụ.” 

“Nếu ngươi nghe lời, ngoan ngoãn một chút, ta vẫn có thể để lại cái mạng hèn cho cô.” 

 

“Nếu cả ngày chỉ biết nghĩ đến chạy trốn, ta sẽ bán ngươi đến Điểm Thúy Lâu, để ngươi trở thành một con điếm được vạn người cưỡi!"

 

Nhìn vẻ mặt hung ác của hắn, thân thể ta run rẩy không ngừng. 

 

Ở lại đây, thường xuyên bị hành hạ đánh đập, nhưng ít ra vẫn giữ được danh dự trong sạch. 

 

Nếu thực sự bước vào nơi đó, chờ đợi ta không chỉ là những trận đòn, mà ta sẽ rơi xuống đáy vực tối tăm không lối thoát. 

 

Trong nỗi sợ hãi vô tận, ta dập tắt hết chút ý định chạy trốn còn sót lại trong đầu. 

 

Cuối cùng, ta ngày qua ngày bị mắng chửi hành hạ,cuối cùng tinh thần tan vỡ mà c.h.ế.t đi. 

 

Bây giờ, Tống Oánh sẽ đi qua con đường mà ta từng đi, chỉ hy vọng nàng ta có thể sống lâu hơn trong tay mã phu và mụ già kia. 

 

Coi như là kết thúc tình tỷ muội hai kiếp.

 

Bình luận

2 bình luận

Loading...