Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trùng sinh ngày ta ném tú cầu bị Quý phi ép gả tên ăn mày - Chương 7+8

Cập nhật lúc: 2024-08-13 02:34:30
Lượt xem: 991

Chương 7

 

Dù sao Thẩm Dung cũng là đầu quả tim của hắn.

 

Muốn nhanh như vậy kéo ả ta xuống, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

 

Ta cũng không vội, chỉ chờ một cơ hội.

 

Cho nên khi ta cùng ả ta chạm mặt ở ngự hoa viên, ả ta mở miệng trào phúng: "Bệ hạ đã đến chỗ ngươi, nhưng bổn cung chỉ cần nói đau đầu, ngài liền đến xem ta. Diệp Uyển, cho dù ngươi xinh đẹp thì sao? Trong lòng bệ hạ, vĩnh viễn chỉ có một mình ta!"

 

Ả ta khiêu khích, ta không mở miệng phản bác, mà chỉ cười dịu dàng nhìn ả ta.

 

"Quý phi dạy rất đúng!"

 

Thẩm Dung giống như là một đ.ấ.m nện ở trên bông.

 

Có chút tức giận, rồi lại không cách nào phát tiết, cuối cùng chỉ có thể ngẩng cằm xem ta: "Diệp Uyển, Bổn cung từ lúc mới gặp ngươi, liền không thích ngươi. Cho dù vào cung, ngươi nhất định cô quạnh c.h.ế.t già trong cung!"

 

Ánh mắt ta liếc thân ảnh ung dung hoa quý cách đó không xa, lập tức hắng giọng một cái,  bộ dáng đoan trang: "Nữ tử nên tuân thủ nghiêm ngặt nữ giới, thần thiếp không được bệ hạ sủng ái, là tần thiếp sai. Ngày sau sẽ chăm chỉ tự lập, vì nương nương san sẻ."

 

Ta đột nhiên nói một câu như vậy, Thẩm Dung nhìn ánh mắt của ta có chút không hiểu thấu, nhưng dù sao dưới ánh mắt nhiều người, còn là nơi nhiều người miệng không sạch sẽ, ả ta cũng không thể vô lý trừng phạt ta.

 

Cuối cùng cảm thấy không thú vị, trước khi đi cố ý đụng ta một cái, ta ngã ngồi trên mặt đất.

 

Ả ta khẽ cười một tiếng, lắc m.ô.n.g rời đi.

 

Bát Vân vội vàng nâng ta dậy, ánh mắt lo lắng, ta mỉm cười: "Đừng lo lắng, ta không sao."

 

"Bị người ta bắt nạt, còn nói không có việc gì. Tài tử, tính tình người quá mềm yếu, nên bẩm báo Hoàng quý phi làm chủ mới đúng."

 

Bát Vân lẩm bẩm nói: "Vài ngày trước quý phi còn dùng bình hoa đập người, vết thương trên lưng còn chưa lành mà."

 

Ta cười khẽ, vẫn là bộ dáng điềm đạm như cúc.

 

Đến khi thân ảnh kia đi xa, ta cùng Bát Vân liếc nhìn nhau, hơi nhẹ nhàng thở ra, sau đó xoay người quay về Thính Tuyết Các.

 

Trên đường trở về, Bát Vân ghé vào bên tai ta, nhỏ giọng hỏi: "Tiểu thư, người bảo nô tì nói như vậy, có tác dụng không?"

 

Ta ra vẻ thần bí: "Không đến một canh giờ, ngươi sẽ biết."

 

Chương 8

 

 

Một lúc lâu sau, sủng quan hậu cung quý phi Thẩm Dung, bị Hoàng Đế phạt cấm túc ba ngày.

 

Nguyên nhân ——

 

Ngang ngược càn rỡ, nữ đức không tu.

 

Bát Vân vẻ mặt tràn đầy hiếu kỳ, ta liền lấy tập tranh phụ thân đưa lúc trước ra.

 

Trong tập tranh, vẽ các quý nhân trong cung.

 

Trong đó có Đại trưởng công chúa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trung-sinh-ngay-ta-nem-tu-cau-bi-quy-phi-ep-ga-ten-an-may/chuong-78.html.]

 

Cô của đương kim Hoàng Đế, từng đi theo tiên đế tranh giành thiên hạ, nên thân thể có tật.

 

Chu Thừa Huyền đối với Đại trưởng công chúa mười phần tôn kính.

 

Mà Đại trưởng công chúa, làm người lại ngay thẳng, cho rằng tam tòng tứ đức là bổn phận của nữ tử, nữ tử nên dịu dàng thuận theo.

 

Nàng ấy ghét nhất là kẻ ngang ngược càn rỡ.

 

Cho nên khi ta gặp Thẩm Dung, lại vừa lúc nhìn thấy Đại trưởng công chúa, ta liền hạ thấp tư thái, làm bộ dáng nhu thuận dịu dàng ngoan ngoãn.

 

Như vậy đối lập, Thẩm Dung càng lộ ra kiêu ngạo.

 

Một quý phi kiêu ngạo, trong lòng Đại trưởng công chúa tự nhiên không vui, Chu Thừa Huyền cho dù sủng ái ả ta, nhưng vẫn phải nể mặt thân cô cô, nên phạt ba ngày cấm túc.

 

Chuyện này cũng rất khó có thể xảy ra rồi.

 

Mà Thẩm Dung bị cấm túc, Chu Thừa Huyền liền sẽ nghĩ đến ta.

 

Hắn lật thẻ bài của ta, ta được đưa vào Dưỡng Tâm điện, hắn ở trên giường nhìn ta, nhẹ nhàng cười, đang chuẩn bị thò tay chạm nhẹ mặt của ta.

 

"Uyển Nhi, ngươi..."

 

"Quan Sư cung báo, vị kia bị ngất, đã mời thái y, bệ hạ muốn đi xem một chút không?"

 

Thái giám kiên trì nói ra sự tình ở Quan Sư cung, nhìn vẻ mặt bối rối, tám chín phần là giả.

 

Nhưng Chu Thừa Huyền lo lắng: "Dung Nhi luôn luôn kiêu căng, hôm nay lại bị trẫm phạt cấm túc, chỉ sợ đã khóc hôn mê bất tỉnh. Uyển Nhi, trẫm khả năng..."

 

"Thần thiếp đều hiểu."

 

Ta trực tiếp cắt lời Chu Thừa Huyền, sau đó cầm c.h.ặ.t t.a.y của hắn, nhẹ giọng trấn an.

 

"Sức khỏe Quý phi quan trọng hơn, bệ hạ tranh thủ thời gian đến đó nhìn một chút, thần thiếp không sao đâu."

 

Ta tươi cười ôn hòa, còn ôn nhu săn sóc.

 

Cho nên trong mắt Chu Thừa Huyễn, mơ hồ bắt đầu xuất hiện một chút bất mãn.

 

Chỉ là phần bất mãn này, cũng không phải là đối với ta.

 

Ta chỉnh trang y phục, liền trực tiếp trở về Thính Tuyết Các. Bát Vân nhìn thấy ta, đại khái cũng có thể đoán được ta lại bị cướp người.

 

"Tiểu thư, vì sao người không sốt ruột?"

 

"Hôm nay chúng ta đã vào cung, việc thị tẩm phải được ưu tiên, tốt nhất có thể thuận lợi mang thai hoàng tử, mới có thể giữ được vinh hoa phú quý."

 

Ta đã từng nói rồi, trùng sinh đời này, ta muốn mạng của bọn hắn, cũng muốn vinh hoa.

 

"Ta đương nhiên không có quên, nhưng càng không chiếm được, Chu Thừa Huyền mới càng đối với ta cảm thấy hứng thú. Ta cũng không chỉ muốn hắn nhất thời sủng hạnh."

 

Ta muốn —— là giang sơn của hắn.

 

Loading...