Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh Không Thông Minh Thì Cũng Vứt - Chương 2. Cướp Đi Hôn Sự

Cập nhật lúc: 2024-08-02 08:05:40
Lượt xem: 367

Ta vừa đến tiền sảnh, liền gặp Mai Thu Hương đang vội vã tới.

 

Nàng nhanh chóng vượt qua ta, bước tới hành lễ.

 

Kế mẫu nhìn thấy Mai Thu Hương xuất hiện đột ngột, sắc mặt có chút sững sờ, vội vàng thì thầm với phụ thân.

 

Khoảng một tách trà sau, phụ thân cuối cùng cũng lên tiếng, dường như đã quyết định điều gì.

 

- Nếu ngươi đã có được hôn thư của Mai gia, ta cũng không thể làm trái lời ước hẹn. Hiện tại ta có hai người con gái, vậy thì ta sẽ gả con gái lớn…

 

Phụ thân chưa kịp nói hết thì bị Mai Thu Hương ngắt lời:

 

- Phụ thân xin hãy khoan!

 

Nói xong, nàng bước vào giữa sảnh, quỳ thẳng xuống:

 

- Tỷ tỷ vốn đã có hôn ước với Thái tử, không thể sánh duyên với Đào công tử được. Nữ nhi hôm nay vừa gặp Đào công tử đã cảm mến, chỉ thấy rất hợp duyên.

 

Nói rồi nàng ngượng ngùng nhìn Đào Trọng Nghĩa một cái, khóe miệng không giấu được sự đắc ý:

 

- Nữ nhi nguyện ý gả cho Đào công tử, mong phụ thân mẫu thân thành toàn!

 

Ta cười thầm, không ngờ thời thế lại còn có người tranh giành muốn cưới kẻ ăn mày.

 

Trong trí nhớ của ta ở kiếp trước Mai Thu Hương không hề xuất hiện, phụ thân nghe theo lời kế mẫu đã gả ta cho kẻ ăn mày này.

 

Còn Mai Thu Hương thì thay ta lấy thái tử.

 

Không ngờ, kẻ ăn mày đối xử với ta vô cùng chu đáo, chẳng bao lâu sau được hoàng gia tìm lại, trở thành tam hoàng tử được sủng ái nhất của hoàng đế, ta cũng trở thành tam hoàng tử phi được mọi người ngưỡng mộ.

 

Còn Mai Thu Hương dù có thể thay ta vào phủ thái tử, ngày đầu tiên đã trở thành trò cười của toàn thành vì thái tử không vào tân phòng, sau đó bị các phi tần của thái tử chèn ép lăng nhục, cuộc sống trải qua vô cùng khổ sở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trung-sinh-khong-thong-minh-thi-cung-vut/chuong-2-cuop-di-hon-su.html.]

 

Thế nên, việc Mai Thu Hương xuất hiện và tranh giành mối hôn sự với kẻ ăn mày này đã giúp ta đoán được rằng nàng cũng đã được sống lại giống như ta.

 

Có lẽ vì kiếp trước làm Thái tử phi nhưng lại không hề sung sướng, cuối cùng còn bị trị tội cùng với Thái tử nên lần này nàng không thể chờ đợi mà giành lấy hôn thư trước ta. Chắc hẳn nàng ấy cho rằng, chỉ cần cướp được mối hôn sự này, làm vợ kẻ ăn mày một thời gian rồi thì nàng cũng có thể một bước lên mây, trở thành hoàng tử phi rồi trở thành hoàng hậu giống như ta kiếp trước. Ta mỉm cười, chỉ cảm thán không biết Mai Thu Hương là ngây thơ hay là ngốc nghếch nữa. Vận mệnh của một người nào chỉ vì một mối hôn sự mà thay đổi được? Hơn nữa, ai dám đảm bảo kẻ ăn mày này sẽ có thể trở mình thành bậc quý nhân?

 

Kế mẫu của ta càng không dám đảm bảo tương lai của kẻ ăn mày kia. Thế nên bà ta thấy con gái hành động trái với kế hoạch thì mặt mày liền biến sắc, nghiêm giọng quát:

 

- Thu Hương, con điên rồi sao? Con là đích tiểu thư của nhà họ Mai, sao có thể gả cho kẻ ăn mày?

 

Mai Thu Hương cố chấp, cứng cổ không chịu lùi bước. Nàng ta quỳ xuống cầu xin:

 

- Mẫu thân, nữ nhi biết rõ mình đang làm gì hôm nay, nếu không thể gả cho Đào công tử, nữ nhi sẽ suốt đời hối hận! Mong mẫu thân thành toàn cho nữ nhi!

 

Phụ thân thấy tình cảnh như vậy, trước bao nhiêu ánh mắt của dân chúng, ông cũng không có cách nào khác, đành phải đồng ý.

 

Mai Thu Hương lùi lại, kéo kế mẫu sang một bên thì thầm bàn bạc một hồi lâu.

 

Cuối cùng nàng cũng trấn an được kế mẫu đang bán tín bán nghi.

 

Trên đường về, nàng chặn ta lại, thần sắc kiêu ngạo.

 

- Nhất Chi, ta biết ngươi cũng đã trở lại, lần này vị trí đó là của ta, đã đến lượt ngươi bị sỉ nhục và trở thành tù nhân rồi.

 

Ta nhìn nàng, nhẹ nhàng mỉm cười:

 

- Vậy thì chúc mừng muội đạt thành ý nguyện. Nhưng mà, nếu muốn nhìn xem cảnh tượng ta bị sỉ nhục và trở thành tù nhân thì phải xem muội có bao nhiêu thủ đoạn.

 

Muội muội ngu ngốc của ta thật sự cho rằng gả cho một tên ăn mày thì tốt hơn gả cho thái tử thật sao?

 

Ngay từ đầu Thái tử đã đứng gần trung tâm quyền lực nhất, ăn sung mặc sướng, vinh hoa phú quý. Muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, muốn thuộc hạ có thuộc hạ.

 

Phò trợ thái tử lên ngôi hoàng đế dễ hơn gấp trăm lần so với giúp kẻ ăn mày lên ngôi hoàng đế mà.

Loading...