Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trùm Trường Là Mèo - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-01 05:33:26
Lượt xem: 573

9.

Tan học về nhà, trên sân thể dục vẫn còn vài học sinh đang chơi bóng rổ.

Đột nhiên, một bóng đen bao trùm lấy tôi.

Chàng trai có đường nét thanh tú, tay đỡ lấy quả bóng rổ bay tới, giọng nói gấp gáp: "Không nhìn đường à?"

Tôi ngẩng đầu lên nhìn Giang Chỉ: "Đường rộng thế này, sao bóng rổ hết lần này đến lần khác lại cứ nhắm vào đầu tôi mà ném?"

Chết tiệt, chẳng phải là do cậu sai khiến bọn họ làm vậy sao?

Lúc này đầu óc tôi chỉ toàn nghĩ đến việc đợi Giang Chỉ đến tìm tôi, sau đó sẽ làm lại tất cả những gì hắn đã làm với tôi lên người hắn.

Giang Chỉ nghe tôi nói vậy, dường như đã hiểu ra chuyện gì đó, để lại một câu "đợi tôi" rồi cầm bóng rổ đi về phía bọn họ.

Lúc này tôi không nghe thấy tiếng lòng của hắn, chỉ có thể đoán là hắn định đánh tôi.

Tôi lập tức quay người bỏ đi, đợi gì nữa? Đợi hắn đánh tôi à?

Tôi thật sự chịu đựng đủ rồi, chẳng qua chỉ là nhìn thấy quần lót của hắn thôi mà, bị đối xử như vậy suốt mấy ngày liền.

Tôi chán nản nghĩ đến chuyện chuyển trường.

Cha mẹ tôi ly hôn vì chán ghét nhau, sau đó mỗi người đều có gia đình mới.

Cha tôi có lẽ là vì áy náy, hoặc là không muốn dây dưa gì với tôi nữa, nên đã cho tôi một căn nhà, hàng tháng đều đặn gửi tiền cho tôi.

Nhưng chưa từng gọi điện thoại, hay là đến thăm tôi một lần nào.

Nếu không phải vì xảy ra chuyện này, tôi sẽ không bị ép đến mức phải nghĩ đến chuyện chuyển trường.

10.

Vất vả lắm mới chịu đựng được đến lúc tan học, tôi về đến nhà, đối mặt với con mèo tam thể ở cửa.

Không phải chứ, Giang Chỉ có cánh cửa thần kỳ à, sao đến nhà tôi nhanh vậy?

Tớ Cuối Đầu Trước Bát Cơm, nhớ fl cho tớ nhaaa

Kết quả, con mèo vừa nhìn thấy tôi liền quay m.ô.n.g về phía tôi, "hừ hừ" hai tiếng, cái đuôi lắc qua lắc lại, có vẻ hơi mất kiên nhẫn.

Tôi hắng giọng.

Con mèo giật giật tai.

"Tôi đi tắm."

Vừa dứt lời, con mèo lập tức quay đầu lại, hai mắt sáng rực.

Tôi giả vờ như không biết, nhíu mày: "Em muốn tắm chung với chị à?"

Nó ngẩn người, sau đó nhanh chóng vùi đầu vào hai bàn chân.

"Nếu A Lê muốn, thì... thì cũng có thể..."

Tôi: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trum-truong-la-meo/chuong-3.html.]

11.

Tôi vừa định bắt lấy con mèo dâm dê này thì có tiếng gõ cửa.

Tôi mở cửa, lộ ra một khuôn mặt quen thuộc, là lớp trưởng lớp tiếng Anh.

Chàng trai đeo kính, vẻ ngoài lạnh lùng: "Thẩm Lê, cậu đánh rơi vở bài tập."

Tôi có hơi ngạc nhiên, sao cậu ta biết nhà tôi?

Tôi gật đầu, nhận lấy vở bài tập, nói "cảm ơn".

Thực ra tôi cũng có chút hảo cảm với cậu ta. Lúc người khác chơi xấu tôi, chỉ có cậu ta ra tay giúp đỡ.

Tạ An chặn cửa sắp đóng lại: "Thẩm Lê, cuối tuần này cậu rảnh không?"

"Tôi..."

12.

Tôi còn chưa nói xong, con mèo đã nổi giận, "meo" một tiếng lao vào người Tạ An.

"Không rảnh không rảnh! A Lê đã nhìn thấy quần lót của tôi, chính là người của tôi, tên nam nhân thúi cút đi!"

Tôi: "?"

Tôi vội vàng túm lấy con mèo đang xù lông, đẩy người ra ngoài, đóng sầm cửa lại.

"Còn hung dữ nữa là chị vứt em ra ngoài đấy."

Tôi đe dọa.

Giang Chỉ tức giận: "Được lắm, vì tên đàn ông xấu xí này mà trở mặt với tôi, Thẩm Lê cậu giỏi lắm! Cậu dám vứt tôi, vứt một lần tôi sẽ đến một lần."

Ngoài cửa vang lên giọng nói trong trẻo, ôn hòa, dường như còn xen lẫn chút ý cười: "Hình như cậu không tiện lắm, vậy tôi nói ở ngoài này nhé, muốn hỏi cuối tuần này cậu có rảnh không?"

"Không rảnh." Tôi dứt khoát từ chối.

"Tôi biết điểm yếu của Giang Chỉ."

Tôi khựng lại, nhìn con mèo trong tay cũng đã ngừng giãy giụa.

"À, vậy thì rảnh."

Giang Chỉ lại bắt đầu náo loạn: "Mẹ kiếp, Thẩm Lê, đợi tôi... ưm..."

Tôi che miệng hắn lại, hắn chửi thề hơi nhiều rồi đấy.

Con mèo u oán nhìn tôi, tôi coi như không thấy.

Tôi sơ ý một chút, con mèo đã thoát khỏi tay tôi, leo lên tường, nghiến răng nghiến lợi để lại một câu: "Tạ An khốn kiếp, cậu đợi đấy, nếm thử nắm đ.ấ.m mèo của tôi đi!"

Tiếc thật, những thứ trong đầu tôi không thể dùng lên người hắn được.

Chờ đã, tôi đột nhiên nhớ ra, hình như Giang Chỉ đi tìm Tạ An rồi.

Tôi muốn đi tìm Tạ An, chạy mấy con phố mới nhận ra mình chạy nhầm hướng!

Loading...