Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trùm Trường Là Mèo - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-01 05:32:05
Lượt xem: 706

1.

Có lẽ bạn sẽ không tin, trên đường đi tôi đã bị một con mèo cố tình va vào rồi ăn vạ, mà con mèo này lại chính là trùm trường - Giang Chỉ biến thành.

Sao tôi biết ư? Vì mấy hôm trước tôi đã vô tình kéo tuột quần của Giang Chỉ, để lộ chiếc quần lót màu đỏ chói của hắn.

Trong đầu tôi lúc đó chỉ có ba chữ to đùng: "Tôi tiêu đời rồi".

Giang Chỉ ngay lập tức trừng mắt nhìn tôi, sau đó tôi bắt đầu bị đủ loại trò đùa ác ý hành hạ.

Nào là côn trùng trong cặp, bóng rổ bất thình lình đập vào người, rồi thì mỗi lần đều có người hất đổ cơm của tôi.

Tôi đầy bụng oán hận với Giang Chỉ, nên vào một đêm mưa gió bão bùng, tôi đã nguyền rủa Giang Chỉ đến cả ngàn lần.

Ngay lúc rẽ vào một góc đường, tôi bị một con mèo đụng trúng.

Nó là một con mèo tam thể, rất đẹp, vừa va vào tôi liền ngã lăn ra đất, yếu ớt kêu "meo meo".

"Ông đây ra sân quá đẹp trai? Đến A Lê còn phải sững sốt".

Ơ, tôi ngớ người thật, giọng nói này ở đâu ra vậy?

2.

Con mèo nhỏ ngẩng đầu nhìn tôi, kêu "meo" một tiếng, cái đuôi quấn lấy chân tôi.

"Hừ, A Lê cai nghiện rồi à? Vậy mà cũng không thèm vuốt ve anh đây!".

"Ông đây không đáng yêu sao!".

Tôi: "?"

Tôi liên tục kiểm tra, cuối cùng mới phát hiện ra âm thanh phát ra từ thứ đang quấn quanh chân mình.

Thấy tôi mãi không có động tĩnh, con mèo tam thể bắt đầu sốt ruột, cào nhẹ vào chân tôi, nhưng rất cẩn thận rụt móng vuốt lại.

Tôi thử ngồi xổm xuống, mèo con rất biết điều mà tiến lại gần tay tôi.

Sau đó, nó giơ cái bụng trắng muốt, mềm mại ra, còn dùng cái đuôi mềm mại quấn lấy tay tôi.

"A a a, A Lê sờ mìnhhh".

Tôi cảm thấy có gì đó sai sai, bởi vì tôi rất quen thuộc với giọng nói này.

Chính là giọng của tên trùm trường Giang Chỉ.

Dù cảm thấy rất kỳ quái, nhưng chuyện đã đến nước này...

Tôi bế nó lên.

"Haiz, sao A Lê lại phẳng thế này?".

Tôi cúi đầu xuống, mèo con khó hiểu chớp chớp đôi mắt xanh biếc: "A Lê bị sự đáng yêu của anh đây mê hoặc rồi sao?"

Tôi giữ nụ cười, nhẫn nhịn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trum-truong-la-meo/chuong-1.html.]

Con mèo tam thể khó hiểu nhìn về phía trước, sau đó nhận ra đây là đường đến bệnh viện thú y.

Giang Chỉ vẫn còn đang hoang mang: "Sao A Lê lại đưa mình đến bệnh viện thú y?".

Nghe xong tiếng lòng của hắn, tôi nhếch mép: Cục cưng à, đương nhiên là đưa cưng đi... thiến rồi.

3.

Tôi ôm con mèo bước vào bệnh viện thú y, dọc đường đi toàn là tiếng lẩm bẩm của Giang Chỉ.

Không biết là tôi bị bệnh hay là thế giới này quá mức kỳ diệu, tên trùm trường bá đạo trong mắt người khác lại là một con mèo phát cuồng khi ngửi được tóc người khác?!

Bác sĩ kiểm tra toàn diện cho con mèo.

Mèo con bắt đầu gào thét.

"Cơ thể của ông đây chỉ có A Lê mới được chạm vào, lũ người các ngươi tránh xa ra".

Tôi xoa xoa đầu nó.

"Ngoan ngoãn nào, tôi thích mèo ngoan."

Tớ Cuối Đầu Trước Bát Cơm, nhớ fl cho tớ nhaaa

Con mèo lập tức im re như gà.

Bác sĩ bên cạnh vui vẻ nói: "Con mèo này nhặt được à? Không có bệnh gì, còn có thể nghe hiểu tiếng người."

Tôi rất muốn nói, nó vốn dĩ là người mà!

"Chuyện là..."

Bác sĩ có chút khó xử: "Thông thường mèo tam thể đều là mèo cái, rất hiếm khi là mèo đực, nếu là mèo đực... có lẽ là..."

Giang Chỉ: "!?"

"Ngươi mới là... Cả nhà ngươi đều là..."

"Ơ hay, kỳ lạ, sao con mèo tam thể này lại có..."

Tôi chẳng bận tâm.

Chỉ thấy Giang Chỉ bị bác sĩ cưỡng chế kiểm tra: "Có lẽ là do đột biến tế bào."

Kệ nó có phải mèo tam thể thật hay không, tôi thản nhiên nói: "Thiến đi."

Đồng tử của con mèo co rút lại, khiếp sợ nhìn tôi.

4.

Tôi chốt ngày thiến cho con mèo, đặt nó xuống sân, sau đó lòng tràn đầy thỏa mãn nằm trên giường.

Tối hôm đó, trên cửa sổ nhà tôi xuất hiện một người.

Không phải chứ, phòng tôi ở tầng ba đấy.

Nhìn kỹ lại, đây chẳng phải là Giang Chỉ sao!

Loading...