Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trừng Trị Ác Nữ Xuyên Sách - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-10-12 10:23:59
Lượt xem: 200

17

 

Thái tử phi bị nhốt.

 

Vị tiểu nương tử kia bị ban rượu độc nhưng nàng ấy đương nhiên sẽ không chết.

 

Sau khi uống thuốc giả chết, nàng ấy được khiêng ra ngoài.

 

Nửa tháng sau, Giang Nam lại có thêm một tiểu nương tử xinh đẹp phong tình.

 

Nàng ấy từng là tỷ muội tốt nhất của ta ở Xuân Phong Lâu, đáng tiếc không có đủ tiền chuộc thân.

 

Vì thế dưới sự trợ giúp của ta, nàng ấy đã có cơ hội chuộc thân, trở lại với tự do, đến Giang Nam, nơi mà nàng ấy muốn đến nhất.

 

Đông cung bên này, cho dù Thẩm Kiều cầu xin tha thứ giải thích như thế nào, cho dù nàng ta  khăn khăng nói là học tập chuyện phong nguyệt, tất cả đều là chủ ý của ta nhưng Thái tử vẫn mắt mù tai điếc, không trả lời.

 

Bởi vì Thẩm Kiều cầu xin tha thứ, hắn căn bản không nghe thấy.

 

Khi Thẩm Kiều lớn tiếng gào khóc, hắn đang ôm ta vào lòng, khen ta "Thân thể mềm mại như ngọc, thật sự là hồng tụ thêm hương".

 

Khi Thẩm Kiều tỉ mỉ đếm lại ký ức của hai người, hắn lại đang đem ta đặt ở dưới thân, vui vẻ đến quên cả trời đất.

 

Khi Thẩm Kiều không nhịn được chửi ầm lên, hắn đang khen ta da trắng má hồng, vẽ mày, cài trâm hoa cho ta.

 

Mà ta và Thái tử nồng tình mật ý, đã sớm mượn miệng của hạ nhân, toàn bộ truyền đến tai nàng ta.

 

Thẩm Kiều rốt cục hiểu được, Thái tử không còn là Thái tử lúc trước nữa.

 

Mà lý tưởng nàng ta theo đuổi “một đời một kiếp một đôi người” càng trở thành chuyện cười trần trụi.

 

Vì thế Thẩm Kiều "Điên rồi".

 

Mỗi ngày nàng ta đều hô to “Ta phải trở về", "Ta phải trở về", "Ta không muốn ở lại cái thời đại điên khùng chó má này nữa, ta muốn trở về".

 

Tất cả mọi người chỉ coi nàng ta điên rồi.

 

Nhưng vào ngày Thái tử thỉnh cầu Hoàng thượng phế Thái tử phi, Thẩm Kiều đột nhiên mất tích.

 

18

 

Nghe tin Thẩm Kiều mất tích, trong lòng ta chợt cảm thấy không ổn.

 

Một người đang sống sờ sờ sao lại có thể biến mất vào hư không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-trung-tri-ac-nu-xuyen-sach/chuong-11.html.]

 

Đằng sau chuyện này, tất nhiên cất giấu âm mưu không muốn người khác biết.

 

Vốn định sau khi thế cục ổn định sẽ g.i.ế.c Thẩm Kiều nhưng hôm nay đột nhiên xảy ra chuyện bất ngờ.

 

Thái tử ở Đông cung nhiều năm, cũng không phải là kẻ kê cao gối ngủ.

 

Gần đây danh tiếng của Lục hoàng tử đang lên cao, khiến cho hắn như mắc cục xương ở cổ họng.

 

Mẹ đẻ của Lục hoàng tử chính là Tiết quý phi được sủng ái nhất ở thời điểm hiện tại.

 

Trước kia, Lục hoàng tử tuổi còn nhỏ, còn chưa tài trí đủ để tạo thành uy h.i.ế.p với Thái tử.

 

Nhưng trong mấy năm ngắn ngủi này, Lục hoàng tử đã trở thành nhân tài kiệt xuất văn võ song toàn, đa mưu túc trí.

 

Triều đường quốc sự, hắn ta kết giao rộng rãi với triều thần.

 

Cho dù là thư sinh nghèo xuất thân bần hàn, chỉ cần là nhân tài, đều có thể được hắn ta trọng dụng.

 

Luận về gia sự, hắn ta ân cần hầu hạ.

 

Cho dù long thể của Hoàng thượng có bệnh, hắn ta cũng ngày ngày thỉnh an, hận không thể kề cận bên Hoàng thượng mọi lúc.

 

Mà Thái tử luôn sống an nhàn sung sướng, nhìn thấy người cạnh tranh như thế, làm sao có thể ngồi yên được?

 

Vì thế, Lục hoàng tử còn chưa có hành động, Thái tử đã luống cuống tay chân.

 

Cả ngày bận rộn thu thập chứng cứ phạm tội của Lục hoàng tử.

 

Gần đây, hắn không phải buộc tội Lục hoàng tử không kiểm soát đê điều, gây lũ lụt, thì cũng buộc tội Lục hoàng tử tuổi nhỏ không hiểu triều chính.

 

Hoàng thượng thấy thế, mặc dù ngoài mặt không nói gì nhưng công việc Hoàng thượng giao cho Thái tử mắt thường cũng có thể thấy được đã ít đi.

 

Mà oán giận của hắn đối với Lục hoàng tử cũng không hề kiêng dè ở trước mặt Thẩm Kiều và ta.

 

Thậm chí có một lần dâng trà, hắn và bằng hữu đang nghị sự.

 

Ta ở ngoài cửa nghe được, tiệc mừng thọ Hoàng Thượng, trong triều sẽ có động tĩnh lớn.

 

Nghĩ đến thế cục rắc rối phức tạp trên triều đình, ta lập tức gọi tâm phúc tới.

 

“Đem bức mật thư này lặng lẽ giao cho Lục hoàng tử, nói là người phủ Thái tử đưa.”

 

“Nhớ kỹ, nhất định phải lặng lẽ.”

Loading...