Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trọng Sinh Trả Thù Tỷ Tỷ Tâm Cơ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-25 12:34:01
Lượt xem: 952

8

Tam vương gia, cũng chính là Tam hoàng tử, là người duy nhất ta thật lòng yêu ở kiếp trước.

 

Hắn thuở nhỏ không được sủng ái, dinh ra ở ngoài cung, không có dáng vẻ vương gia, đối nhân xử thế cũng không cao cao tại thượng.

 

Hắn không chê ta từng có hôn ước, cũng không theo người khác cười nhạo ta tuyển tú không được chọn.

 

Ngược lại nói cho ta biết người nên tự quý trọng mình.

 

Ta đối với hắn nhất kiến chung tình, nói chuyện với nhau rất hợp.

 

Nhưng sau đó tiên đế băng hà, hoàng đế vì tình cảm huynh đệ, nghênh đón hắn trở về trong cung.

 

Còn có Kiều Nhạc Ngữ lấy cớ để ta vào cung, làm thị nữ bên người nàng.

 

Kiều Nhạc Ngữ căn bản coi thường ta lại có thể được Tam vương gia yêu thích, bởi vậy đối với hôn sự của ta kéo dài có lệ.

 

Thẳng đến hoàng đế cùng ta nói hai câu, nàng mới trong lòng sốt ruột, sợ ta làm phi, địa vị càng thêm cao quý, mới đem ta gar cho đồ tể trong kinh.

 

Đời này, ta đã là hoàng hậu, cùng Tam vương gia không còn khả năng.

 

Nhưng hắn là người tốt như vậy, ta sẽ không thấy c.h.ế.t mà không cứu.

 

Điều ta muốn làm, chỉ là để cho Kiều Nhạc Ngữ cảm nhận một chút cuộc sống tan vỡ của ta lúc trước.

 

Kiều Nhạc Ngữ tự tư tự lợi, không muốn giải thích với Hoàng đế.

 

Nàng còn đang bệnh, hoàng đế sẽ không làm gì nàng, nhiều nhất là cấm túc.

 

Nhưng đế vương trời sinh đa nghi, tính mạng Tam vương gia đang nguy kịch.

 

Tính toán thời gian, cũng kém không nhiều lắm là lúc Hoàng đế bị nhiễm bệnh dịch.

 

Ta lấy cớ khó chịu, bảo thái y kê rất nhiều phương thuốc trị bệnh, lại âm thầm truyền những thuốc này đến phủ Tam vương gia.

 

Cố Ngật An chữa khỏi cho Kiều Nhạc Ngữ, hai người càng lúc càng gần, mấy ngày liền thường xuyên bắt mạch, Kiều Nhạc Ngữ đều chỉ định Cố Ngật An đến.

 

Bệnh của Hoàng đế còn nặng hơn ta tưởng tượng, vừa sốt vừa hồ ngôn loạn ngữ không ngừng.

 

Hắn nắm tay ta, thỉnh thoảng gọi ta một tiếng "Kiều muội muội".

 

Cung nữ hầu hạ đều nói Đế hậu cảm tình thâm hậu, nhưng chỉ có ta biết, "Kiều muội muội" này, là Kiều Nhạc Ngữ.

 

Cũng không phải Kiều Dư Thanh ta.

 

Ta một bước không rời chăm sóc hoàng đế, Kiều Nhạc Ngữ lôi kéo các phi tần khác, trong lời ngoài lời lộ ra ta chiếm lấy hoàng thượng, không chịu buông tay.

 

Mèo không ăn cá

“Hoàng hậu nương nương lòng dạ hẹp hòi, nếu đổi lại là chúng ta, tất không làm như vậy.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-tra-thu-ty-ty-tam-co/chuong-8.html.]

Nhưng chính nàng còn lún sâu vào lời đồn đãi, ai cũng không muốn để ý tới nàng.

 

Ta cũng không nhàn rỗi, khi Hoàng đế từ từ tỉnh lại, thấy ta trong mắt rõ ràng hiện lên một tia mất mát, ta dẫn đầu nhận tội danh này.

 

“Đều là thần thiếp không tốt, hiền phi nhớ Hoàng thượng, nhưng nàng cũng mới khỏi hẳn, thần thiếp cũng không đành lòng nàng vất vả, để nàng tới chăm sóc Hoàng thượng.”

 

Hoàng đế thở dài một tiếng, đỡ ta đứng dậy, nói không sao.

 

Ta lại che mặt rơi lệ, giả vờ tiết lộ sự quan tâm của Kiều Nhạc Ngữ.

 

“Nghe nói Hiền phi nhung nhớ Hoàng Thượng, đặc biệt tìm Hàng Bạch cúc, làm gối thơm, nghĩ đến là muốn dâng cho Hoàng Thượng.

Hoàng thượng bệnh nặng mới khỏi, mấy ngày nay luôn ho khan, Hiền phi còn đặc biệt lĩnh sơn trà cao tiến cống, có lẽ là muốn nấu dược thiện cho Hoàng thượng.”

 

“Sáng nay thần thiếp còn thấy cung nữ bên cạnh Hiền phi cầm kinh Phật.”

 

Nghe ta nói như vậy, sắc mặt hoàng đế mới tính là hòa hoãn một chút.

 

Nhưng cung nữ hầu hạ bên cạnh lại nhịn không được, ấp úng hồi bẩm.

 

“Hiền phi nương nương may gối hoa cúc không tệ, nhưng... nhưng...”

 

Ta quát lạnh một tiếng, "Lớn mật! Trước mặt Hoàng thượng, có gì giấu diếm?”

 

Cung nữ rầm một tiếng quỳ xuống, run rẩy kể lại nàng sáng nay đi ngang qua cung Kiều Nhạc Ngữ, nhìn thấy thái y Cố Ngật An bắt mạch, hai người thân cận như thế nào, Hiền phi lại tự tay tặng gối hoa cúc Hàng Bạch cho Cố Ngật An như thế nào.

 

Ngay cả sơn trà cao thượng hạng, cũng đã chế biến xong, để Cố Ngật An uống xong rồi mới đi.

 

"Liền ngay cả kinh Phật tự tay chép kia, cũng là vì an ủi mẫu thân Cố thái y qua đời..."

 

“Làm càn”

 

Hoàng đế giận dữ, hung hăng đập vỡ bát sứ trong tay xuống đất.

 

“Nàng chân trước cùng tam đệ truyền ra lời đồn đãi, chân sau lại cùng thái y không rõ ràng, còn thể thống gì!”

 

Hoàng đế ho khan kịch liệt, ta vội vàng tiến lên trấn an hắn, nhân cơ hội giải thích cho Tam vương gia.

 

“Tam đệ chỉ là phát sốt bình thường , cung nhân trông coi hắn đã sớm đến hồi bẩm, không tới ba ngày là ổn rồi, nghĩ đến lời đồn đãi chỉ là lời đồn đãi, tam đệ cùng Hiền phi cũng không cùng xuất hiện.”

 

“Về phần thái y Cố Ngật An......”

 

Ta cố ý làm bộ chần chờ, nhìn thân thể bệnh nặng khỏi của Hoàng đế tức giận đến phát run, đổ thêm dầu vào lửa, vội vàng bảo người đi mời Hiền phi tới.

 

Kiều Nhạc Ngữ a Kiều Nhạc Ngữ. 

 

Kiếp trước, hoàng đế chỉ nói với ta vài câu, ngươi liền nói ta mị hoặc thánh thượng. 

 

Cố Ngật An chỉ bố thí cho ta một chút thuốc, ngươi liền canh cánh trong lòng.

 

Bây giờ cũng đến lượt ta nắm giữ vận mệnh của ngươi.

Loading...