Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trọng Sinh Trả Thù Tỷ Tỷ Tâm Cơ - Chương 11+12

Cập nhật lúc: 2024-07-25 12:36:55
Lượt xem: 293

11

Sau khi thị vệ kiểm chứng, đúng là người trong phòng phóng hỏa.

 

Kiều Nhạc Ngữ cố ý phóng hỏa, khó thoát khỏi cái chết.

 

Nàng rốt cục buông xuống hết thảy thể diện, than thở khóc lóc kể ra nàng ở lãnh cung khó khăn thế nào, cùng với đối với hoàng đế nhớ nhung ra sao.

 

Thấy Hoàng đế có chút động dung, ta nháy mắt với cung nữ bên cạnh.

 

Nàng hiểu ý, đi tới hung hăng giẫm lên đùi bị thương của Cố Ngật An.

 

Cố Ngật An đau đớn kêu lên.

 

Đáy mắt Hoàng đế không đành lòng tan vỡ, quay đầu chất vấn Cố Ngật An rốt cuộc là từ đâu mà đến.

 

Cố Ngật An ấp úng, chỉ nói là có một tiểu thái giám lạ mặt truyền chỉ bảo hắn đi lãnh cung chiếu cố Kiều Nhạc Ngữ.

 

Nhưng rốt cuộc là vị thái giám nào, hắn cũng nói không rõ ràng.

 

Lúc này, thái giám bên cạnh bỗng nhiên nhảy ra, chứng minh Kiều Nhạc Ngữ mua chuộc mình, âm thầm qua lại với Cố Ngật An đã lâu.

 

Là hai người không kìm được nỗi nhớ, giả truyền thánh chỉ để Cố Ngật An hồi cung.

 

Hoàng đế lại giận dữ, phun ra một ngụm máu.

 

Ta cuống quít dìu hoàng đế đi nghỉ ngơi, lúc gần đi, hoàng đế nắm tay ta

 

“Dư Thanh, hết thảy giao cho nàng xử lý.

Trẫm không muốn gặp lại hai người này.”

 

Trò khôi hài này, cũng nên kết thúc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-tra-thu-ty-ty-tam-co/chuong-1112.html.]

12

 

“Là ngươi cố ý mưu hại ta, vu hãm ta cấu kết với Cố Ngật An.”

 

“Thanh nhi, ta là tỷ tỷ của ngươi, ngươi lại lãnh khốc vô tình như vậy.”

 

Trong địa lao ẩm ướt, Kiều Nhạc Ngữ không thể tin nhìn ta.

 

Trên giá sắt bên cạnh còn lưu lại vết m.á.u của một người, ta nhớ tới chính mình kiếp trước bị vạn tiễn xuyên tâm.

 

Đổi lại là ngươi, ngươi chưa chắc chịu buông tha ta.

 

Ta nở nụ cười, sửa sang lại phượng bào.

 

Ta ngồi trên phượng vị mà nàng muốn ngồi nhất, còn nàng, cố ý phóng hỏa trong hoàng cung, không để ý đến an nguy của hoàng đế, lại âm thầm cấu kết với Cố Ngật An.

 

Từng cái từng cái, cái nào oan uổng ngươi a?

 

“Người đâu.”

 

Ta nữ nhân đầu bù tóc rối, không còn vẻ vang của Kiều Nhạc Ngữ ngày xưa, không mang theo một tia tình cảm hạ chỉ.

Mèo không ăn cá

 

“Kiều Nhạc Ngữ tử tội khó thoát, nhưng nhớ tỷ muội tình cũ, đặc biệt ban thưởng tự sát.”

 

Ra khỏi địa lao, ánh sáng dần dần sáng lên.

 

Lăn qua lăn lại một đêm, lại giống như lăn qua lăn lại cả đời.

 

Kim chưa đ.â.m vào thịt, bất kỳ khóc lóc cầu xin tha thứ nào đều là giả dối.

 

Đời này, ta có một đôi nhi tử, có hoàng đế sủng ái, có thái hậu chỗ dựa, có địa vị tôn quý.

 

Từ nay về sau mỗi một bước đi, đều là quang minh mà mỹ lệ.

Loading...