Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trọng Sinh Thời Mạt Thế, Vả Mặt Tra Nam Cặn Bã - Chương 11-12

Cập nhật lúc: 2024-07-14 19:08:47
Lượt xem: 1,766

Mùi m.á.u tanh trong biệt thự theo gió bay ra ngoài, thu hút đám zombie xung quanh.

Đám zombie chen chúc xông vào biệt thự, gặm nhấm da thịt của Hứa Đông.

Mãi cho đến khi Hứa Đông cũng biến thành một trong số chúng, đi theo đám zombie lang thang trong biệt thự.

Từ Tịnh tuy có đầu óc hơn Hứa Đông, nhưng cũng không hơn được là bao.

Cô ta muốn rời khỏi biệt thự, ra ngoài tìm đồ ăn, lại phát hiện cả căn biệt thự đã bị zombie bao vây.

Lúc cô ta định trèo cửa sổ bỏ trốn, lại bị Hứa Đông đã biến thành zombie đụng trúng.

Nhìn Hứa Đông há to miệng đầy răng nanh, lao về phía Từ Tịnh, tôi tắt video đi.

Hai người này cuối cùng cũng phải nhận báo ứng rồi, thật tốt quá!

11

Ngày thứ bốn mươi của mạt thế, mạng bị cắt đứt. Trạm thủy điện độc lập của Thế Ngoại Đào Nguyên cũng đột nhiên ngừng hoạt động.

Sau khi mất điện, hệ thống điện của biệt thự tự động chuyển sang chế độ sử dụng năng lượng mặt trời.

Chúng tôi đoán trên núi chắc chắn đã xuất hiện zombie!

Giai đoạn đầu của mạt thế vì không có vật tư vận chuyển từ dưới chân núi lên.

Cái siêu thị trên núi kia đã sớm bị cướp phá tan hoang. Không ít người không trụ được trên núi đã lựa chọn rời đi. Cũng có không ít người có lương thực dự trữ vẫn đang kiên trì. Tình hình bây giờ hẳn là có người trên núi đã bị biến dị.

Ngày thứ bốn mươi lăm của mạt thế, lúc tôi điều khiển máy bay không người lái đi tuần tra, tôi nhìn thấy hai chiếc xe tải lớn đang đi lên núi.

Trong lòng tôi dâng lên dự cảm chẳng lành!

Điều khiển máy bay không người lái quay đầu trở về, tôi nhanh chóng báo cho người nhà biết.

Bố tôi lấy hai khẩu s.ú.n.g săn và đạn, dẫn theo chúng tôi lên sân thượng. Nhìn hai chiếc xe tải lớn càng chạy càng gần, lao thẳng đến biệt thự nhà chúng tôi, trái tim chúng tôi đều thắt lại!

Bố tôi đưa s.ú.n.g săn cho mẹ tôi, ra hiệu cho chúng tôi nấp kỹ. Tôi duỗi tay, không nhận được súng, đầy đầu dấu chấm hỏi.

“Bố, bố có phải đưa nhầm s.ú.n.g rồi không?”

Bố tôi trừng mắt nhìn tôi một cái, nhỏ giọng nói:

“Đưa s.ú.n.g cho con cũng vô dụng, với cái khả năng ngắm b.ắ.n của con chỉ tổ phí đạn!”

Tôi nhìn mẹ tôi có vẻ ngoài yếu đuối, hỏi:

“Mẹ, mẹ biết b.ắ.n s.ú.n.g sao?”

Bố tôi tự hào nhìn tôi một cái.

“Mẹ con chính là tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa của câu lạc bộ b.ắ.n s.ú.n.g mà mẹ con tham gia đấy!

“Lúc trước bố mẹ con quen biết nhau ở câu lạc bộ đấy!”

Hóa ra hai người bọn họ quen biết nhau lãng mạn như vậy!

Súng vừa cầm trên tay, mẹ tôi giống như biến thành một người khác, bà trừng mắt nhìn hai bố con tôi một cái, trầm giọng nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-thoi-mat-the-va-mat-tra-nam-can-ba/chuong-11-12.html.]

“Đừng nói nhảm nữa, bọn họ sắp đến rồi!”

Lên đạn, ngắm bắn, bóp cò, động tác dứt khoát!

Trong nháy mắt, lốp xe bên trái của chiếc xe tải cách tường rào khoảng hai, ba mươi mét bị b.ắ.n trúng.

Chiếc xe tải mất lái, phanh gấp một cái rồi dừng lại. Chiếc xe phía sau lập tức tăng tốc, lao thẳng đến chân tường nhà tôi. Bị tường rào che chắn, tạm thời không thể b.ắ.n trúng chiếc xe thứ hai.

Có phát s.ú.n.g cảnh cáo này, những người trong xe nên biết khó mà lui mới phải. Ai ngờ những người dưới chân tường vậy mà không sợ chết, chuẩn bị trèo tường.

Bố tôi không cam lòng thua kém, không nói nhảm.

Ngắm bắn, một phát s.ú.n.g b.ắ.n trúng người đàn ông vừa đặt chân lên tường. Hắn ta bị bố tôi b.ắ.n trúng tay trái, kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống.

Tôi giơ ống nhòm lên nhìn người nọ. Hắn ta chính là một trong số những tài xế từng chở hàng cho chúng tôi. Không ngờ hắn ta lại tìm đến tận đây!

 

12

 

Người đàn ông vừa ngã xuống, một nam một nữ vội vàng xuống xe kéo hắn ta lên. Xem ra người này là kéo theo cả gia đình chạy đến đây. Không nói không rằng đã bắt đầu trèo tường, rõ ràng là muốn chiếm đoạt vật tư và nhà cửa của chúng tôi.

Thấy trèo tường không được, đám người kia vậy mà cho xe lùi lại một đoạn, sau đó đột nhiên tăng tốc.

Bọn họ vậy mà muốn lái xe đ.â.m thẳng vào tường rào để xông vào!

Bố tôi nhíu mày, nhanh chóng nói với mẹ tôi:

“Lan Chi, phát s.ú.n.g tiếp theo không cần nương tay!”

Mẹ tôi nhìn tôi một cái, gật đầu, lập tức bóp cò.

“Đoàng” một tiếng, lốp xe bên phải của chiếc xe lao về phía tường rào bị bố tôi b.ắ.n nổ. Nhưng chiếc xe vẫn không thể tránh khỏi việc đ.â.m vào tường rào, tạo thành một lỗ hổng trên tường.

Chiếc xe tải mắc kẹt trong lỗ hổng trên tường, vừa dừng lại, lại là một tiếng s.ú.n.g vang lên!

Kính chắn gió của ghế lái bị đạn b.ắ.n thủng, tài xế bị b.ắ.n trúng tim, c.h.ế.t ngay tại chỗ!

Nói thật, tôi vốn định lên tiếng nhắc nhở bố mẹ đừng có lòng dạ đàn bà, không ngờ hai người bọn họ lại phối hợp ăn ý như vậy. Tầm b.ắ.n hiệu quả của s.ú.n.g săn là một trăm năm mươi mét. Hai chiếc xe lúc này đều nằm trong tầm bắn. Nhưng những người trong xe không hề bị chúng tôi dọa sợ, bọn họ dựa vào tường rào và xe tải, lần lượt tiến về phía lỗ hổng trên tường.

Bọn họ là một lũ người liều mạng!

Bọn họ đang đánh cược, đánh cược chúng tôi không có đủ đạn!

Đánh cược chúng tôi không dám g.i.ế.c nhiều người như vậy!

Những người xông vào có nam có nữ, có người già, còn có cả trẻ em mười mấy tuổi!

Trên mặt bọn họ đều mang theo vẻ hung ác liều chết!

Bố mẹ tôi còn đang do dự, những người này đã nhanh chóng tiếp cận biệt thự!

Tôi nhịn không được lên tiếng nhắc nhở:

“Bố! Mẹ! Bọn họ xông vào rồi!”

Loading...