Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 90: Tâm Lý Ganh Đua

Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:36:37
Lượt xem: 54

"Thế nào, Niếp Niếp, An An không sao chứ?" Túc Miểu xuống lầu, Liễu Ngọc Tú vội vàng vọt tới trước mặt cô, nắm thật c.h.ặ.t t.a.y cô hỏi.

Túc Vệ Quốc nghiêm mặt, nhưng đáy mắt cũng lộ ra không ít lo lắng.

Túc Miểu vỗ vỗ mu bàn tay của Liễu Ngọc Tú, an ủi: "Mẹ, Túc An không có việc gì. " Cô dừng một chút, sau đó nói: "Bất quá là bị tin tức Tưởng Lục có người yêu kích thích, tỉnh táo lại thì tốt rồi."

Suy tư một hồi, Túc Miểu cảm thấy vẫn là đừng nên làm phức tạp mọi chuyện, nên cũng không nói đến sự khác thường của Túc An.

Còn nữa, cô không biết tình huống của Túc An là như thế nào, Túc An nguyên bản rốt cuộc đã c.h.ế.t hay là bám vào trên thân người khác, cũng giống như cô không biết làm cách nào mà xuyên vào được thân xác này.

Đã giải thích không được, không bằng một mắt nhắm một mắt mở.

Túc Vệ Quốc: "Nó còn muốn gả cho Tưởng Lục?"

Túc Miểu lặng yên trong chốc lát rồi gật đầu: "Con thấy đúng vậy, cha."

Cô ta phải muốn gả cho Tưởng Lục, mà là thị trưởng tương lai!

Túc Vệ Quốc trầm mặt, không rên một tiếng. Ông không nói lời nào, Túc Trì cùng Ngô Hồng Ngọc cũng không biết làm sao bây giờ, ở đây người duy nhất bị kích động chỉ có Liễu Ngọc Tú, khuôn mặt bà lộ vẻ u sầu: "Vậy làm sao bây giờ? Tưởng Lục, Tưởng Lục đã có người mà mình yêu mến."

Một người đàn ông đã yêu người khác, cho dù gả đi An An có thể nhận được cái gì tốt?

Thì thào tự nói vài tiếng, bà đột nhiên quay đầu lại, nhìn Túc Vệ Quốc: "Dương Hành vừa rồi gọi điện thoại tới nói như thế nào?"

Nhắc tới bà Tưởng, mặt Túc Vệ Quốc càng thêm đen rồi, nặng nề mà hừ một tiếng: "Có thể nói như thế nào, nói chúng ta an tâm, tiệc đính hôn đúng hạn cử hành, còn nói Tưởng Lục chỉ thuận miệng vui đùa, cô gái kia kỳ thật chỉ là bạn học của hắn."

Lời này vừa ra, đừng nói mấy người phụ nữ, mà ngay cả người tỉnh táo tự kiềm chế như Túc Trì cũng buồn cười.

Anh lạnh Xùy~~ một tiếng, nói: "Dì Dương nói lời này, thật đúng là hạ thấo người khác. Bà ta không nghĩ qua là chúng ta không muốn? Việc này không đến một buổi đã truyền khắp, hiện tại tổ chức tiệc đính hôn, người khác nghĩ như thế nào?"

"Nói chúng ta vì quan hệ hai nhà Tưởng Túc mà bỏ qua tâm nguyện của con cái coi như xong, mấu chốt là Túc An, sau khi nó cùng Tưởng Lục kết hôn, Tưởng Lục thật sự có thể cho nó hạnh phúc sao? Thật sự sẽ không oán giận nó chia rẽ đôi tình nhân sao?"

Không ngờ dì Dương lại biện minh cho con trai mình như thế này.

Lời kia có thể lừa ai?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-90-tam-ly-ganh-dua.html.]

Chỉ là bạn học sao còn mang về nhà? Chẳng lẽ Tưởng Lục chỉ có duy nhất một người bạn học đại học này sao?

A.

Ngô Hồng Ngọc gật gật đầu, cũng nói ra: "Con thấy Tưởng Lục cũng không phải người sẽ phụ lòng cha mẹ, dì Dương chỉ có thể bắt ép hắn một lúc, còn có thể buộc hắn cả đời sao? Chỉ sợ trong lòng Tưởng Lục sinh ra hận. Bởi vì việc này làm phai nhạt tình cảm mẹ con, dì Dương sẽ không thật sự oán trách con trai, chỉ sợ đến lúc đó sẽ giận chó đánh mèo trên đầu An An, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu này… "

Ý thức được mình đang nói cái gì, Ngô Hồng Ngọc khẩn trương mà nhìn Liễu Ngọc Tú.

Ngượng ngập cười một tiếng, nhanh chóng vuốt m.ô.n.g ngựa bổ cứu: "Mẹ, mẹ là mẹ chồng tốt nhất thiên hạ rồi."

Liễu Ngọc Tú ngược lại không để ý, còn rất nhận đồng ý với Ngô Hồng Ngọc mà nói: "Con nói không sai, Dương Hành kia là người vô cùng hiếu thắng."

"Lão Túc, tôi nghĩ... Nếu không thừa dịp An An không ở đây, chúng ta đem hôn ước huỷ bỏ. Những chàng trai trẻ tuổi tài cao trong đại viện nhiều như vậy, cũng không phải chỉ có một mình Tưởng Lục, làm sao lại không phải hắn thì không thể? Đợi chuyện này xử lý xong, tôi liền mang An An đi gặp mấy người, đến lúc đó thấy nhiều hơn, con bé sẽ không thấy Tưởng Lục có gì đặc biệt hơn người nữa rồi."

Ngô Hồng Ngọc không cần suy nghĩ, lúc này liền giội một gáo nước lạnh: "Mẹ, trong đại viện người lớn lên so Tưởng Lục đẹp trai hơn sẽ không có bản lĩnh như hắn, so với hắn có bản lĩnh hơn sẽ không có khuôn mặt tốt như vậy, cái người này không dễ tìm."

Vừa nói xong, phát giác Túc Miểu đang nhìn mình chằm chằm, Ngô Hồng Ngọc cười cười xấu hổ: "... Hàn Lặc không tệ, mạnh hơn Tưởng Lục, quan trọng nhất là còn một lòng đối tốt với em, người ta chiếu cố em rất nhiều ah. Dù sao sớm muộn cũng là người một nhà, chị dâu đem hắn loại trừ đầu tiên rồi."

"... Anh ấy quả thật không tệ, chị dâu thật tinh mắt."

Túc Miểu cong môi, thoả mãn gật đầu.

Hàn Lặc sao có thể kém hơn người họ Tưởng kia được?

Không thể, nhất định không thể!

Vừa nghĩ tới Túc An sớm biết rõ tương lai Tưởng Lục rất rất giỏi nên đã muốn xuống tay trước. Mặc dù đối với Tưởng Lục, cô vẫn không có ý kiến gì, nhưng trong lòng không khỏi có chút tâm lý so sánh ganh đua.

Thậm chí nhịn không được nghĩ, muốn đốc thúc Hàn Lặc phát triển thật tốt, còn phải nỗ lực thêm chút sức, tranh thủ vượt qua Tưởng Lục.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Tưởng Lục đi con đường làm quan, không thành ah.

Ai, thật là khó! Cô quả nhiên không nên hư vinh như vậy.

Túc Miểu tập trung sám hối ba giây.

Liễu Ngọc Tú một lòng muốn giải quyết chuyện của Túc An, không phát giác được tâm tình biến hoá của Túc Miểu, Túc Vệ Quốc chú ý tới, thấy bộ dáng kiêu hãnh của cô, mơ hồ đoán được cái gì.

Chỉ là lúc này cũng không rảnh để nói ra nghi vấn, liền âm thầm đem Hàn Lặc ghi nhớ.

Loading...