Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 391: PN Túc An

Cập nhật lúc: 2024-09-26 12:59:14
Lượt xem: 4

Túc An không yêu Tưởng Lục, cô chỉ yêu thân phận tương lai của Tưởng Lục.

Tưởng Lục là bàn đạp để cô vượt qua tầng lớp, không phải là "Túc An", mà là chấp niệm của cô.

Cô nhận thức rõ ràng tham vọng của mình nhưng dã tâm lại không đi đôi với đầu óc. Tưởng Lục chỉ trích vừa làm cô xấu hổ, vừa khiến cô cởi bỏ một lớp bộ lọc, cô bắt đầu xem xét quyết định mình đã đưa ra từ khi xuyên sách đến nay.

Đuổi Túc Miểu rời đi, báo thù cho bản thân, coi như thành công một nửa.

Thay đổi vận mệnh nguyên thân, không còn ở tầng dưới cùng của xã hội, hiện giờ cô có hai căn nhà, cũng coi như thành công đi.

Chỉ có ở chỗ Tưởng Lục cô lại thất bại thảm hại. Đại Mạn lại xuất hiện, Tưởng Lục muốn hủy bỏ hôn lễ.

Ước mơ lớn nhất của cô là kết hôn với Tưởng Lục và trở thành thị trưởng phu nhân. Nhưng điều này không có nghĩa là cô thật sự không có mặt mũi, trái tim là tường đồng vách sắt một chút cũng sẽ không bị thương tổn.

Trước khi xuyên sách, cô cũng chỉ là học sinh vừa trưởng thành không lâu, cực kỳ bình thường mà thôi.

Tưởng Lục muốn hủy bỏ lễ đính hôn, Túc An tức giận đến lồng n.g.ự.c nổ tung, nhưng trong lòng cô hiểu được trong bụng Đại Mạn có đứa bé, Tưởng Lục sẽ không quay đầu lại.

Mẹ Tưởng nói đúng, Tưởng Lục quả thật là một người có trách nhiệm.

Nhưng mà khi cô và Đại Mạn đều là nữ nhân của hắn, Đại Mạn còn có thêm đứa con làm lợi thế, trách nhiệm này cũng là phân bên nặng bên nhẹ, đến trước đến sau.

Nghĩ đến đây, lời nói của Túc An càng thêm sắc bén: "Nhìn tôi làm gì, chẳng lẽ tôi nói không đúng? Quan hệ mẹ chồng nàng dâu không phải nên do người chồng hòa giải sao, anh không biết mẹ anh có tính tình gì, không biết Đại Mạn có tính cách gì sao? Đây không phải là lần đầu tiên hai người chia tay ồn ào. Ah, tôi ghê tởm, tôi tính toán, nhưng chẳng lẽ anh đúng sao? Muốn hủy bỏ thì tự mình nói chuyện với bạn bè và gia đình, tôi sẽ không diễn cùng anh."

Tình yêu là gì!

Không có Tưởng Lục, cô còn có thể tìm người khác.

Trong sách còn có một nhân vật phản diện tên là Chử Trạch Vũ, người này có thể chui vào doanh trại, đặc biệt có một tay trong việc vơ vét tài sản, cũng là hắn lừa Túc Trì một phen.

Cô có thể nghĩ biện pháp tiếp cận Chử Trạch Vũ, cọ cọ tài vận của hắn kiếm chút tiền.

Phu nhân thị trưởng không làm được, vậy thì làm người có tiền thoải mái sống qua ngày cũng không có gì không tốt.

Túc An và Tưởng Lục không vui mà tan.

Sau khi tiệc đính hôn của hai nhà bị hủy bỏ, Túc An lại trở thành trung tâm bát quái trong đại viện. Cô dứt khoát dọn ra khỏi phố Ngô Đồng, cũng không có ai đến tọc mạch trước mặt cô.

Chỉ là không nghĩ tới Chử Trạch Vũ cũng không dễ dò xét, cô thử qua vài lần ngẫu nhiên gặp, Chử Trạch Vũ đều không chớp mắt đi ngang qua.

Túc An quả thực cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Chử Trạch Vũ trong sách không phải rất thương hoa tiếc ngọc sao? Một cô gái thanh tú như vậy ngã ở trước mặt hắn, hắn thế nhưng một chút lòng trắc ẩn cũng không có.

Túc An một lần nữa hoài nghi nội dung trong sách xuất hiện sai lệch.

Nghĩ đến lúc này Chử Trạch Vũ đang nghĩ biện pháp tiếp cận Túc Trì, muốn thông qua chức vụ của hắn nhận được tin tức nội bộ, Túc An cắn răng, quyết định chữa trị quan hệ với người Túc gia, nhất là anh cả này.

Ít nhất, trước khi bắt tay được với Chử Trạch Vũ, cô phải ngoan ngoãn trước mặt Túc Trì.

Thời gian trôi qua.

Túc Miểu và Hàn Lặc thật sự đã kết hôn. Là một phần tử của Túc gia, cho dù Túc Miểu không mời cô tham gia hôn lễ, Túc An mặt dày không mời tự đi, cô trong ánh mắt nghi hoặc của Ngô Hồng Ngọc, nhắm mắt theo sau Túc Trì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-391-pn-tuc-an.html.]

Ông trời không phụ lòng người, trước khi mời rượu Chử Trạch Vũ rốt cuộc cũng xuất hiện.

"Chử đồng chí, xin chào."

Cô chủ động đi lên, lộ ra nụ cười mình soi gương luyện tập vô số lần: "Nghe anh cả nói anh là bạn tốt của anh ấy, anh ấy luôn khen anh, tôi rất tò mò, muốn quen biết anh."

“A, quên giới thiệu mình, tôi là Túc An, anh cả tôi là Túc Trì."

Cô đưa tay, nghiêng đầu ra vẻ xinh đẹp đáng yêu.

Ánh mắt Chử Trạch Vũ lóe lên, mỉm cười: "Xin chào, tôi là Chử Trạch Vũ. Hóa ra Túc đại ca có nhắc tới tôi, đó thật sự là vinh hạnh của tôi.”

Đối với lời này, hắn bán tín bán nghi.

Túc Trì không giống người sẽ nói chuyện với em gái về hắn, hắn trăm phương ngàn kế tiếp xúc với Túc Trì, nhưng kỳ thật hắn ta cũng không dễ tiếp xúc, trên mặt cười ha hả, trên thực tế trong lòng chỉ sợ cũng không coi hắn là bằng hữu.

Nhiều lắm cũng có khuynh hướng lui tới với mình.

Để trở thành bạn chỉ sợ sẽ mất một số công sức.

Chử Trạch Vũ không chỉ có nghề trong việc kiếm tiền, mà còn có nghề trong việc tán tỉnh phụ nữ. Từ khi trong tay hắn có tiền, phụ nữ bên cạnh chưa từng dừng lại.

Hắn đối với tình nhân lại ra tay hào phóng, quần áo chỉnh tề, những người phụ nữ kia biết bên ngoài hắn còn có nữ nhân khác, cũng sẽ không nhấc lên sóng gió.

Từng người một thành thành thật thật làm đối tượng của hắn.

Đối với một cao thủ bụi hoa như vậy mà nói, thủ đoạn làm quen của Túc An quả thực là trường mầm non chưa tốt nghiệp.

Hắn nhẹ giọng cười cười, không vạch trần cái cớ của Túc An, mà theo lời của cô tiếp tục nói: "Sao trước kia không nghe Túc đại ca nhắc tới cô, Túc đại ca cũng không nói, có một em gái đáng yêu như vậy, không phải là sợ tôi nhớ thương cô gái nhỏ chứ?”

Giọng nói của hắn cũng không tính là đặc biệt dễ nghe, nhưng ngữ điệu dí dỏm, giống như đang đùa giỡn với cô.

Ánh mắt lại cực kỳ nghiêm túc nhìn cô, tựa như trong lời bông đùa cũng giấu vài phần thật lòng.

Túc An bị hắn trêu chọc như vậy thì đỏ mặt.

Ấp úng không biết nói cái gì cho phải.

Một lát sau, cô bình tĩnh lại, nói: "... Đoán chừng là anh cả chê tôi làm anh ấy mất mặt đi.”

Túc An cô đơn cúi đầu.

Chử Trạch Vũ: "Tại sao lại nói như vậy? Cũng không thể chỉ để tâm vào chuyện vụn vặt nha.”

Túc An liền bán thảm thiết nửa thật nửa giả nói qua cảnh ngộ của mình một lần, trọng điểm nhấn mạnh tình cảnh khó xử mình muốn kiếm tiền nhưng không thể xuống tay.

Cô cho rằng Chử Trạch Vũ nếu muốn thông qua Túc Trì lấy quyền mưu tư, lời này của mình tương đương với nhược điểm đưa tới cửa, nếu hắn nắm lấy mình, trói mình vào thuyền kia, Túc Trì chẳng lẽ còn có thể thoát được sao?

Cô đương nhiên biết Túc Trì không có khả năng vì mình mà vi phạm pháp luật.

Nhưng Chử Trạch Vũ lại không biết giữa tình cảm giữa cô và hai anh trai.

Con người theo bản năng không phải sẽ cảm thấy người thân cản trở nhau là chuyện phi thường sao?

Loading...