Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 151: Mùi Hương

Cập nhật lúc: 2024-09-22 05:57:56
Lượt xem: 40

Dinh thự họ Mạnh ở phố tây.

Trong phòng ngủ tráng lệ, người đàn ông khôi ngô cường tráng đặt người phụ nữ xinh đẹp đầy mê hoặc ở dưới thân, nắm lấy chân cô ta, ra sức thảo phạt.

Người phụ nữ phát ra âm thanh giống như đau nhức lại giống như sung sướng, qua một hồi lâu, người đàn ông than nhẹ một tiếng, dỡ xuống khí lực toàn thân và nằm đè lên người phụ nữ.

"Ồ, bức tranh k.h.o.ả t.h.â.n trên tường đâu rồi? Mất rồi sao? Có nó, anh cảm thấy A... Đủ kích thích."

Phó Hương Hương giận dỗi liếc hắn, Xùy~~ nói: "Em, người thật đang nằm trong n.g.ự.c anh, sao anh còn phải nhìn bức tranh kia, chẳng lẽ bức tranh kia không phải là em sao? Có phải, em không làm dậy nổi hứng thú của anh rồi hả?"

Người đàn ông chỉ là cười, không đáp lại vấn đề của cô ta.

Phó Hương Hương lại nói: "Em nghe nói thêu thùa còn sinh động hơn so với ảnh chụp, em tin rằng lúc anh nhìn thấy nhất định sẽ cực kỳ hào hứng. Cho nên đã đem tấm ảnh chụp kia giao cho sự phụ Hứa."

Người đàn ông nghe vậy, đáy mắt lộ ra một vòng hứng thú, đầu lưỡi ngả ngớn mà thè ra l.i.ế.m qua mắt cô ta.

Cảm thán một tiếng:

"Hôm nay lại thơm như vậy?"

Mạnh Thăng Vinh đã ngoài ba mươi tuổi, dung mạo khá khôi ngô.

Chỉ xem mặt mà nói, người ta sẽ cho rằng hắn học thức uyên bác, khí chất nho nhã. Nhưng nửa người trên hình xăm trải rộng, phía sau lưng trước n.g.ự.c đều có, lại lộ ra hung thần ác sát, cùng mặt của hắn đặc biệt không xứng đôi.

Phó Hương Hương nâng nửa người trên lên, tóc dài rơi lả tả, cặp môi đỏ mọng khẽ mở, chậm rãi lè lưỡi, nháy mắt nói: "Chẳng lẽ em trước kia không thơm sao?"

Mạnh Thăng Vinh nhếch môi, tà mị cười cười: "Anh nói sai rồi, em luôn rất thơm, chỉ là hôm nay trong phòng có thêm hương thơm. Làm anh đoán em mới đổi nước hoa? Loại nào vậy?"

Trong lòng Phó Hương Hương cả kinh, khóe mắt vô thức lướt qua bức tranh thêu phía đầu giường.

Sợ bị Mạnh Thăng Vinh phát giác cái gì, cô ta nhanh chóng thu hồi ánh mắt.

Lạnh lùng, mỉa mai nói: "Anh bây giờ một chút cũng không chú ý đến em nữa rồi hả? Trước đó không rên một tiếng đã đem em ném ở địa phương rách nát này, em còn tưởng rằng anh một mình trở về Hồng Kông, không quan tâm em nữa nha? Có phải anh lại nhìn trúng những nữ nhân khác rồi không, là diễn viên của《 khu nhà cũ Mị Ảnh 》 Hách Thanh Chi, hay là em gái Hồng Kông Hồng Giai Nghi đó, hai con điếm kia đã câu dẫn được anh rồi, khẩu vị của anh cũng thật tốt, người nào cũng nuốt trôi."

Mặt cô ta càng lạnh, càng giống một người trong trí nhớ của hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-151-mui-huong.html.]

Mạnh Thăng Vinh cũng càng thoải mái, ngược lại nguyện ý dỗ dành cô ta.

“Em đừng nghĩ nhiều, hai người kia đâu thể so sánh được với em.”

Phó Hương Hương: “Ồ, không thể so sánh được, nhưng sẽ không ngăn cản việc anh đưa tiền cho họ để mở một buổi biểu diễn…”

Cô ta một khi dương quái khí liền thích nói tiếng Quảng đông, Mạnh Thăng Vinh biết rõ thói quen này của cô ta, nghe xong ngược lại cười ha ha, cũng không có tâm tư hỏi vấn đề "Mùi hương", mà hỏi chuyện của công ty.

Phó Hương Hương bất động thanh sắc mà thở phào một cái, cùng hắn nói về những khó khăn mà cô ta gặp phải trong thời gian gần đây.

Biết các bộ phận liên quan của An Nam không muốn bật đèn xanh cho, Mạnh Thăng Vinh cũng không quá coi trọng, nhàn nhạt nói ra: "Trên đời này không có chuyện gì không làm được... Mua bán không được ư, không, A... Đó chỉ là giá cả... Chỉ cần đủ giá."

Tập đoàn Vạn Hào bắt đầu với bất động sản, tại Quảng Châu Thâm Quyến cũng lưu trữ đất trống, biết An Nam có chính sách mở cửa, ở bản địa không chỉ có tài nguyên phong phú, miệng người nhiều, thị trường lớn, Mạnh Thăng Vinh liền có chủ ý chiếm trước thị trường bất động sản của An Nam.

Phó Hương Hương cảm thấy không phải vấn đề tiền bạc: "Trước đó em đã đả thông các mối quan hệ một thời gian, đối phương đã đồng ý thay chúng ta làm việc, nhưng gần đây bọn hắn lại lật lọng không nhận nợ nữa, cho dù thêm tiền cũng không xử lý, giống như. . . Có người cố ý đối nghịch với chúng ta."

Đánh c.h.ế.t cô ta cũng không nghĩ ra vấn đề lại ở trên người Túc Miểu.

Tuy Hắc Hổ tra được Túc Miểu tiến vào đại viện bộ đội, cũng đem thân phận của cô điều tra xong, nhưng từ đầu tới đuôi, kế hoạch của cô ta đều ở trong giai đoạn mưu đồ, còn chưa chính thức áp dụng.

Phó Hương Hương không tin đối phương biết được tính toán của mình trước một bước.

Càng quan trọng hơn là, từ Hồng Kông tiến vào đại lục, tất cả các chính quyền thành phố đều coi trọng,

từng cái thị chính phủ đô phi thường coi trọng, không có khả năng không có bằng chứng đã kìm kẹp cô ta như vậy, mà thái độ lại kiên quyết như thế, Phó Hương Hương chỉ có thể suy đoán có gia tộc Hồng Kông khác tham gia vào, hoặc là ——

"Có phải là đại thiếu gia cản trở không?"

Chủ tịch của Vạn Hào có một vợ năm thiếp, bốn con trai và bảy con gái, người con trai thứ năm đang học ở Anh, và người con trai thứ sáu là đứa nhỏ nhất bây giờ chưa đầy mười tuổi. Hiện tại chỉ có đại thiếu gia Mạnh Thăng Đức và nhị thiếu gia Mạnh Thăng Vinh là có liên quan đến công việc của tập đoàn.

Hai người không phải cùng một mẹ sinh ra, hằng ngày luôn kìm hãm đối phương nhiều không kể xiết.

Để giành quyền lên tiếng của tập đoàn, có thể nói đấu đến hừng hực khí thế, hôm nay đã như nước với lửa rồi.

Mạnh Thăng Vinh dưới sự phẫn nộ cực độ đã không phát giác được mùi thơm trên người cô ta càng ngày càng nồng đậm, khiến hắn say mê muốn ngửi đi ngửi lại.

Loading...