Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-07-25 19:11:17
Lượt xem: 57

Hiểu được suy nghĩ của Thẩm Kỳ Viễn, thì Thẩm Bích Thẩm cau mày giả bộ trầm tư nói,Tam ca ca, muội nói cho huynh biết, thật ra lúc còn bị bệnh muội luôn mơ thấy một gia gia râu tóc bạc phơ, ăn mặc rất đẹp, cưỡi hạc trắng, ngày nào cũng đến cùng muội nói chuyện, thậm chí còn dạy muội rất nhiều thứ. Phương pháp thạch cao này cũng chính là do gia gia dạy muội, trước kia đều cho là chỉ là giấc mơ, nhưng bây giờ, không nghĩ đến đều là sự thật, mà có thể hữu dụng như vậy."

"A! Tứ muội muội, khẳng định là muội mơ thấy thần tiên." Thẩm Kỳ Viễn dùng vẻ

mặt kinh hỉ nhìn Thẩm

Bích Thẩm nói.

"Thật sự sao? Muội thật sự mơ thấy thần tiên sao?" Thẩm Bích Thấm ngây thơ hỏi.

"Chắc chắn là như vậy, trách không được Tứ muội muội lại thông minh như vậy, hóa ra là có thần tiên làm sự phụ!" Lúc này Thẩm Kỳ Viễn liền đem mất mát trong lòng vứt lên trên chính tầng mây, trong lòng còn thầm vì Thẩm Bích Thẩm mà vui mừng.

"Thật là thần tiên, muội không biết chuyện này đâu, tam ca ca huynh thật là lợi hại!"

Nhìn thấy Thẩm Kỳ Viễn đã khôi phục cảm xúc thì Thẩm Bích Thấm liền lôi tay Thẩm Kỳ Viễn làm ra vẻ mặt sùng bái nhìn hắn.

"Hắc hắc..."

Bị Thẩm Bích Thấm khen như vậy, tâm trạng của Thẩm Kỳ viễn lập tức tốt lên, rồi nở ra một nụ cười ngượng ngùng.

"Tam ca ca ngươi xem, đây là lễ vật Trần đại phu tạ lễ, có mười lượng bạc đó."

Thẩm Kỳ Viễn không hề hoài nghi bản thân mình, Thẩm Bích Thẩm cũng lập tức nói sang chuyện khác, rồi đem tiền trong túi đổ ra. "Rầm..."

"Tứ muội muội, đây là... Mười lượng?"

Nhìn thấy bạc trên bàn thì Thẩm Kỳ Viễn âm thầm nuốt nước miếng, từ trước đến giờ, hắn chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy, đây chính là mười lượng bạc đó!

Thẩm Bích Thẩm cũng hung hăng nuốt nước miếng một cái, ở nông gia, có mười lượng bạc tương đương với một ngôi nhà nhỏ gạch ngói rồi, giá trị của nó, có thể nhìn thấy!

"Tam ca ca, mười lượng bạc nhất định phải bí mật, cha và nương cũng không thể

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-87.html.]

nói, biết chưa? Nếu không chắc chắn cha sẽ cầm đi cho nãi nãi." Sau khi xem đủ rồi thì nàng liền đem tiền thu vào túi, sau đó dùng vẻ mặt nghiêm túc nói với Thẩm Kỳ Viễn.

"Tứ muội muội, muội yên tâm, huynh nhất định sẽ không nói."

Thẩm Kỳ Viễn đối với lời Thẩm Bích Thấm nói vẫn luôn nghe lời, sau lại nghe thấy bạc bị đưa cho Thẩm lão thái thì lại càng không vui, vì vậy mới không chút do dự gật đầu đồng ý.

Trong lòng Thẩm Bích Thẩm vô cùng cao hứng, có số tiền này, thì có thể mua đồ

bổ cho Thẩm Kỳ Viễn và người trong nhà mình, chỉ cần có thuốc tốt, Thẩm Kỳ Viễn có thể khôi phục tốt nhất có thể.

Sau khi lấy 1 lượng bạc thì nàng liền ra ngoài, số tiền còn lại đều được giấu vào nơi bí mật.

"Tam ca ca, muội ra sau núi xem có thể tìm được đồ gì ăn không, canh trứng này, nhất định huynh phải ăn nha."

Cất tiền xong thì Thẩm Bích Thấm liền nói với Thẩm Kỳ Viễn.

"Tứ muội muội, sau núi..."

"Tam ca ca ngươi yên tâm, quái thú kia không ăn thịt người, nó còn cứu muội, huynh yên tâm ở nhà chờ muội, trưa muội sẽ về." Thẩm Bích Thấm nói rồi mang rổ ra ngoài.

Thẩm Kỳ Viễn gãy xương cần phải có chất dinh dưỡng, Trần đại phu tặng những đồ

kia hẳn là không lấy được nữa mà hôm nay cũng không phải ngày họp chợ, mấy thức ăn như bánh bột ngô và nước cơm kia căn bản không hề có bao nhiêu chất dinh dưỡng cần thiết.

Cho nên Thẩm Bích Thẩm nghĩ, muốn vào núi xem có chút gì ăn không, cho dù không có thịt thì có mấy loại nấm cũng được.

Ngày xuân, phong cảnh vô cùng xinh đẹp, cỏ xanh mơn mởn, hoa trên núi cũng đua sắc rực rỡ, chim hót trong trẻo du dương, làn gió xuân thổi qua còn mang theo một mùi hương hoa nhè nhẹ, khiến cho lòng người cũng trở nên vui vẻ.

"Xem ra phải đi vào sâu trong núi mới được." Thẩm Bích Thẩm thở dài nhìn vào chiếc rổ rỗng tuếch của

mình.

Những thứ có thể ăn được cơ bản đều đã bị người ta lấy đi, hiện giờ chỉ có đi vào trong rừng sâu mới có thể tìm được đồ ăn.

Loading...