Chạm để tắt
Chạm để tắt

TRỌNG SINH RỒI, TÔI SẼ KHÔNG CỨU ANH TA NỮA - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-08-27 09:52:08
Lượt xem: 334

"Cho nên em mới muốn tìm một chị dâu tốt cho anh họ."

"Chị Giang Hề, chị thật sự không suy nghĩ lại chuyện của anh trai em sao..."

Tôi mỉm cười cho qua chuyện, sau đó âm thầm lưu lại đoạn ghi âm.

"Chị sẽ đến."

Thẩm Vũ Yến reo hò phấn khích.

Một tháng sau, tôi xuất hiện tại địa điểm tổ chức hôn lễ.

20

Lúc tôi đến địa điểm tổ chức hôn lễ, Thẩm Ý Chi đang bị Lâm Tuế Tuế đẩy ra tiếp khách.

Chắc là Thẩm Ý Chi cảm thấy mất mặt, nghiến răng nghiến lợi: "Em nhất định phải để anh ra đây cùng sao?"

Lâm Tuế Tuế giơ tay cho anh ta một cái bạt tai: "Còn cãi nữa thì xé rách mồm anh."

Không ngờ quan hệ của hai người đã tệ đến mức này rồi.

Nói đến việc bọn họ có thể kết hôn, phải cảm ơn dì Thẩm muốn hành hạ Lâm Tuế Tuế.

Lúc Thẩm Ý Chi còn lành lặn, bà ấy tuyệt đối không thể để yên cho Lâm Tuế Tuế tiếp cận con trai mình.

Nhưng bây giờ Thẩm Ý Chi đã tàn phế, gia đình môn đăng hộ đối nào lại muốn gả con gái cho anh ta.

Ban đầu dì Thẩm định chọn tôi làm con dâu, nhưng vài tháng trước, Thẩm Ý Chi nhất quyết đòi ở bên Lâm Tuế Tuế, bà ấy cũng không còn mặt mũi nào cầu xin tôi nhận lấy Thẩm Ý Chi.

Nhà Lâm Tuế Tuế không phải là hám tiền sao? Dì Thẩm liền một lần đưa cho bọn họ ba trăm ngàn tệ, "mua đứt" Lâm Tuế Tuế.

Nhà họ Lâm sau khi nhận được tiền, liền vui vẻ đưa sổ hộ khẩu của Lâm Tuế Tuế đến.

Lúc đầu, vì tiền, Lâm Tuế Tuế còn bằng lòng giả vờ chăm sóc Thẩm Ý Chi.

Sau khi bị lừa kết hôn rồi mới biết mình bị nhà họ Thẩm mua đứt, dì Thẩm còn không thèm cho cô ta thêm một đồng nào.

Ly hôn? Đừng hòng.

Không phải là tình yêu long trời lở đất sao? Vậy thì cứ trói buộc nhau đến c.h.ế.t đi.

Thẩm Ý Chi nhìn thấy tôi.

Anh ta nhìn tôi từ xa, ánh mắt dừng lại trên đôi chân của tôi, lộ ra vẻ khao khát.

21

Dì Thẩm vẫn chưa xuất hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-roi-toi-se-khong-cuu-anh-ta-nua/chuong-10.html.]

Rõ ràng là bà ấy muốn làm nhục Lâm Tuế Tuế.

Chỉ là tôi không hiểu, chẳng lẽ nhà họ Thẩm cũng từ bỏ Thẩm Ý Chi rồi sao?

Ngồi ở bàn người thân, Thẩm Vũ Yến nhìn thấy tôi, lặng lẽ giơ tay ra hiệu OK với tôi.

Đây là kế hoạch mà cô ta đã nghĩ ra, vào giữa buổi lễ, sẽ phát đoạn video ghi lại những khoảnh khắc của tôi và Thẩm Ý Chi trong nhiều năm qua.

Theo lời cô ta, Thẩm Ý Chi có tình cảm với tôi, đến lúc đó anh ta nhất định sẽ hối hận, thậm chí là hủy hôn ngay tại chỗ.

Như vậy không chỉ có thể phá hỏng hôn lễ, mà còn có thể làm mất mặt Lâm Tuế Tuế.

Chỉ có điều, cô ta cố tình không đề cập đến việc này cũng sẽ khiến tôi rơi vào tình huống khó xử.

Tiếng bàn tính của cô ta kêu to quá, tôi đành phải âm thầm điều chỉnh lại một chút.

22

"Ồ, đây chẳng phải là cái đuôi nhỏ của Thẩm Ý Chi sao?"

Giọng nói quen thuộc vang lên.

Tôi quay đầu lại, thì ra là một trong những người bạn đã sỉ nhục tôi trước mặt Thẩm Ý Chi.

"Tsk tsk tsk, nhìn ánh mắt của cô kìa, vẫn còn lưu luyến tên tàn phế đó à, chẳng lẽ cô có sở thích đặc biệt gì sao?"

Lời nói của hắn ta thiếu đứng đắn, không những không tôn trọng tôi mà còn không tôn trọng cả Thẩm Ý Chi.

"Chu Hạo! Không muốn ăn bữa cơm này thì cút ra ngoài cho tôi!"

Không biết từ lúc nào Thẩm Ý Chi đã xuất hiện bên cạnh tôi, anh ta tức giận quát mắng người bạn của mình.

Chu Hạo khinh thường đánh giá chúng tôi: "Cậu còn tưởng mình là cái thá gì nữa."

"Thấy cậu tàn phế, thương hại cậu chút thôi."

"Để tôi nói cho cậu biết, bố cậu đã đón em trai 12 tuổi của cậu về nhà rồi."

Nhà họ Thẩm vậy mà lại có thêm một đứa con riêng, tôi không khỏi kinhngạc.

Xem ra Thẩm Ý Chi đã bị chú Thẩm từ bỏ, còn dì Thẩm... thôi bỏ đi.

"Chu Hạo, cút ra ngoài cho tôi!" Thẩm Ý Chi đã đến đỉnh điểm của sự tức giận, chỉ tiếc là anh ta không thể đứng dậy đánh hắn ta.

Bị Thẩm Ý Chi đuổi đi, Chu Hạo lại vênh váo ngồi xuống.

"Cút!"

 

Loading...