Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌNG SINH NHƯNG VẪN GẶP VÀ ĐƯỢC LỤC BẮC KIÊU YÊU SAY ĐẮM - Chương 1618

Cập nhật lúc: 2024-10-06 17:47:10
Lượt xem: 1

Sau khi cậu cả Diệp giành lấy điện thoại, đưa màn hình lên với Trần Tiểu Quả liền mở khóc được, cô vội vàng giành lại, cậu liền chạy đi, nhưng trên tàu lại rất nhiều người, cô căn bản là không đuổi kịp cậu!

Cách một dãy đầu người, cô tức giận mà trừng mắt với cái đầu cao nhất là cậu!

“Con nhóc kia! Em dám block anh sao!” Cậu cả Diệp cầm lấy điện thoại của Trần Tiểu Quả, đầu tiên gỡ chặn số điện thoại của mình, sau đó chuyển sang Wechat.

Tất cả mọi phần mềm bị cô block, cậu đều gỡ ra hết!

Nhìn thấy tài khoản Wechat của mình được cô gắn sao bạn tốt, hơn nữa, cô chỉ gắn sao một mình mình, cậu thật sự rất vui vẻ!

Chẳng qua, cô nhóc này đều ghi chú tên cậu là “Tên lăng nhăng”

Quay lại bên cạnh cô, chỉ nhìn thấy cô nhóc đã khoanh hai tay trước ngực, nhắm mắt dưỡng thần, cậu liền ngồi xuống bên cạnh cô, “Bà cô nhỏ ơi, đừng block anh nữa mà, em cũng nói thử xem, anh cũng già đầu rồi, mười tám tuổi rồi, sao lại không thể yêu đương được cơ chứ? Anh của em chưa đến hai mươi thì đã bị đuổi vào bộ đội rồi, sau này càng không có thời gian để yêu đương nữa, nghẹn uất biết bao nhiêu, có đúng không?”

Cậu đưa tay khoác vai Trần Tiểu Quả, đáng thương mà nói.

Càng nghĩ càng thấy bản thân vô cùng đáng thương, rõ ràng biết rằng cậu là thuần khiết nhất, nhưng lại bị bà cô nhỏ này coi như trai hư!

“Anh cũng không phải là lăng nhăng thật, không phải là chưa gặp được người nhất kiến chung tình hay sao?! Nhưng mà, anh cũng có chút cảm giác với Lạc Nhi đó, dự định quen biết lâu dài, phát triển ổn định! Nên em đừng nghĩ anh là tên lăng nhăng xấu xa nữa!” Cậu nói tiếp.

Không ngờ tới, anh sẽ nói như vậy, với Trần Tiểu Quả mà nói, đây giống như là tháo gỡ được nút thắt trong lòng cô vậy!

Cô giành lại điện thoại của mình, đứng dậy lách qua dòng người tránh cậu.

Cậu cả Diệp lại lần nữa không hiểu chuyện gì, bỗng nhiên, trong đầu cậu hiện lên dáng vẻ rơi nước mắt của cô tối hôm qua, lại nhìn đến dáng vẻ cô đơn kia của cô nhóc, cậu cả Diệp thầm nhíu mày lại.

Ngồi tàu điện ngầm hơn một tiếng đồng hồ mới đến trạm, cậu nhanh chóng đuổi theo bóng dáng cô, đi theo cô ra khỏi trạm tàu điện ngầm, lúc này, mặt trời cũng đã xuống núi.

“Trần Tiểu Quả!” Lúc đến gần tiểu khu nhà cô, cậu liền bước đến chặn côn lại, bên cạnh đó là quảng trường nhân dân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-nhung-van-gap-va-duoc-luc-bac-kieu-yeu-say-dam/chuong-1618.html.]

“Chó ngoan không cản đường, anh tránh ra cho em!” Gương mặt Trần Tiểu Quả vô cảm, lạnh lùng mà nói.

Sau này, cô nhất định sẽ không nhúng tay vào chuyện của cậu nữa!

Nhưng Diệp bám đuôi không những không tránh ra, ngược lại còn nắm chặt lấy tay cô, kéo cô đi vào con đường nhỏ trong khu rừng trúc bên cạnh!

Tuy rằng Trần Tiểu Quả cũng là cô gái lực điền, nhưng mà, sức cô sao có thể địch nổi cậu, cứ như vậy mà bị cậu kéo đi vào con đường nhỏ yên tĩnh.

“Trần Tiểu Quả, anh hỏi em, tại sao tối qua em lại khóc?” Cậu cất tiếng hỏi.

Cố Diệp Phi

Trần Tiểu Quả trừng mắt với cậu, không nói lời nào, cô còn muốn chạy, lại bị cậu nắm chặt lại, dính chắc như keo con chó, muốn bỏ cũng không được!

Cậu cả Diệp nghiến răng, trong đầu tràn ngập cảnh tượng cô rơi nước mắt tối hôm qua.

Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần thấy cậu có người theo, cô liền phá hỏng, cậu nói muốn yêu đương, cô liền coi cậu như kẻ thù!

Tại sao chứ?

“Trần Tiểu Quả! Có phải em đã thích anh rồi hay không?!” Trừ nguyên nhân này ra, cậu không nghĩ được nguyên nhân nào khác nữa.

Cậu vừa dứt lời, Trần Tiểu Quả đang không ngừng giãy dụa đột nhiên quay sang nhìn cậu, cả người cứng đờ, không chút động đậy.

Không biết qua bao lâu, cô nắm chặt hai tay lại, lớn tiếng mà hét lên: “Em không thèm thích tên đàn ông tồi như anh đâu?!”

Hai mắt cô rưng rưng, trừng mắt lại với anh.

“Em còn ngụy biện nữa sao! Nếu như em không thích anh, vậy sao mỗi lần anh yêu đương, em đến phá hoại bọn anh làm gì?!” Cậu nắm chặt lấy cánh tay cô, lớn tiếng mà phản bác.

Trần Tiểu Quả bị cậu nói tới cứng họng, trái tim cũng treo lửng lơ.

Loading...