Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Chủ Mẫu Đại Sát Tứ Phương - Phần 13 (Hết)

Cập nhật lúc: 2024-10-10 00:45:11
Lượt xem: 4,460

23

 

Chẳng mấy chốc, tiếng kêu thảm thiết của tam hoàng tử vang lên từ phòng bên cạnh.

 

“Ngươi thật to gan! Dám động thủ với bản cung!”

 

Ta bước đến cửa, lạnh lùng quan sát.

 

Tam hoàng tử phi cầm cây nến, đuổi theo đánh tam hoàng tử.

 

Cảnh tượng này quả thật tràn đầy kịch tính.

 

Cả Ngọc Xuân lâu đều bị tiếng động này làm kinh động.

 

Người trong Ngọc Xuân lâu đều là quan lại quyền quý, có người tinh mắt nhanh chóng nhận ra tiểu đồng của tam hoàng tử.

 

“Hay thật, ta bày mưu tính kế cho ngươi, thế mà ngươi lại lén ta đi tìm thú vui nơi này!”

 

“Ngươi đói khát đến vậy sao, cả kẻ như vậy cũng không tha.”

 

Tam hoàng tử phi vừa nhìn đã nhận ra Thẩm Ngọc, lửa giận càng bốc lên ngùn ngụt.

 

Nàng xuất thân từ tướng môn, cả gia tộc dốc sức phò tá tam hoàng tử, lại còn quản lý hắn rất chặt chẽ. Vậy mà giờ đây tam hoàng tử lại dính líu với một ả tiện nhân.

 

Trong mắt nàng hiện lên sát khí dữ dội, chẳng còn bận tâm đến việc giữ thể diện.

 

Lúc này, Thẩm Ngọc vẫn chưa tỉnh lại.

 

Thuốc này quả là mạnh, giống hệt loại thuốc nàng từng dùng để làm ta mê man trước đây.

 

Ta ra hiệu cho tiểu đồng, hắn hiểu ý.

 

Hắn lặng lẽ tiến đến sau lưng tam hoàng tử phi, đợi thời cơ rồi đẩy mạnh.

 

Tam hoàng tử phi mất thăng bằng, cầm cây nến ngã về phía tam hoàng tử.

 

Nàng không để ý, cây nến có đầu nhọn sắc bén.

 

“A!”

 

Tiếng hét thảm thiết vang lên trong phòng, cảnh tượng lập tức hỗn loạn.

 

Tiểu đồng nhân lúc đó liền lẻn đi.

 

Ta giả vờ vào trễ.

 

Khi ta bước vào, tam hoàng tử đã ngã trong vũng máu, ngọn nến vẫn còn cắm trên n.g.ự.c hắn.

 

Ánh mắt hắn dần tắt lịm, cho đến khi mất đi sinh khí, ngã xuống như một con rối đứt dây.

 

Đó là cái giá mà hắn phải trả, c.h.ế.t trong tay thê tử mình, cũng coi như là nhẹ nhàng cho hắn rồi.

 

Tam hoàng tử phi bị dọa đến c.h.ế.t lặng, ôm miệng không biết làm gì.

 

Khi quý phi dẫn người đến, nàng vẫn quỳ bên cạnh tam hoàng tử, không thể thốt ra một tiếng khóc.

 

Thật là khéo, Thẩm Ngọc tỉnh lại đúng lúc.

 

Quý phi đã biết chuyện từ trước, vừa nhìn thấy Thẩm Ngọc liền giận đến nghiến răng.

 

Thẩm Ngọc bị các ma ma của quý phi tát đến hàng chục cái ngay tại chỗ, khi bị trói và đưa ra ngoài, nửa khuôn mặt nàng đã sưng phồng.

 

Nàng vừa hoảng sợ vừa lo lắng, nhưng miệng đã sưng đến không thể mở lời, hơn nữa ai sẽ tin lời một kẻ ác độc như nàng?

 

Chẳng ai quan tâm, hôm nay ta cũng đến Ngọc Xuân lâu này.

 

Tam hoàng tử phi muốn kết giao bí mật, đương nhiên không nói với ai rằng sẽ gặp ta ở đây.

 

24

 

Ngày tam hoàng tử gặp chuyện, ta ở trong phủ nghe kể không ít điều thú vị, quả thực hả dạ.

 

Quý phi đau đớn vì mất con, cơn giận khó tiêu.

 

Sương Đào nhăn mặt, đầy vẻ khinh ghét, báo cáo với ta.

 

“Nghe nói quý phi đã ném Thẩm cô nương vào chuồng bò, còn bỏ thuốc vào thức ăn cho bò… Nghe đồn khi bò điên lên thì thật kinh khủng, không biết Thẩm cô nương có còn sống nổi không.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-chu-mau-dai-sat-tu-phuong/phan-13-het.html.]

Những cách hành hạ người trong cung quả là phong phú.

 

Quý phi vốn thủ đoạn tàn nhẫn, Thẩm Ngọc rơi vào tay bà ta, chắc chắn không thể c.h.ế.t dễ dàng.

 

Dù sao, cái c.h.ế.t như thế đối với Thẩm Ngọc cũng không oan ức.

 

Tam hoàng tử phi được nhà mẹ đẻ bảo vệ, bị cấm túc tại nhà, nhưng giờ đây nàng điên loạn, không thể xuất hiện trước mặt người khác.

 

Nàng ra nông nỗi này, cũng giúp ta bớt đi không ít phiền phức.

 

Chắc chắn đại hoàng tử cũng đã ra tay giúp đỡ.

 

Lâm Uyển Nghi cũng chẳng khá hơn.

 

Để an ủi quý phi, hoàng thượng để mặc bà ta trả thù nhà họ Lâm.

 

Quý phi sau khi bình tĩnh lại, cảm thấy bị Phí Kỳ và thê tử hắn lừa gạt.

 

Bà cho rằng Phí Kỳ đã ngầm đầu quân cho đại hoàng tử, cố ý hợp tác với tam hoàng tử để phá hỏng danh tiếng của hắn, khiến hoàng thượng có ấn tượng xấu về tam hoàng tử.

 

Còn Thẩm Ngọc vốn là người trong Phí Kỳ, dùng một người phụ nữ để bày trò thô bạo khiến tam hoàng tử mất mạng, lại càng làm quý phi thêm uất hận.

 

Hiện tại đại hoàng tử đang đắc thế, nhìn qua cũng thấy rõ trong đó không thiếu sự trợ giúp của Phí Kỳ và Lâm Uyển Nghi.

 

Chưa đến ba ngày sau, ta đã nghe tin Phí Kỳ bệnh c.h.ế.t trên giường, còn Lâm Uyển Nghi thì c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.

 

Nghe nói sau khi được triệu vào cung, Lâm Uyển Nghi không bao giờ bước ra ngoài nữa.

 

Sau đó, người ta thấy từ cung quý phi được khiêng ra một xác nữ, mười ngón tay đều bị chặt đứt.

 

Người ngoài đồn rằng đó là một cung nữ không hiểu chuyện, khiến quý phi không vui, nên bị bà ta hành hạ đến chết.

 

“Quý phi quả thật thủ đoạn cao tay… chỉ tiếc là con trai bà ta quá ngu ngốc.”

 

Khi Phí Kỳ chết, Phí Tiêu không hề đến thăm hắn.

 

Người hầu báo lại rằng, trước lúc chết, Phí Kỳ vẫn còn gào thét đòi g.i.ế.c Thẩm Ngọc.

 

25

 

Thời tiết dần ấm lên, thoáng cái đã đến lúc Phí Tiêu xuất chinh.

 

Kẻ thù đã chết, như một giấc mộng dài.

 

Phí Tiêu ghìm cương dừng trước mặt ta, khoác bộ chiến giáp, vẻ ngoài oai phong lẫm liệt.

 

Ta cúi đầu mỉm cười.

 

May mà, chàng không hề biết những chuyện này.

 

“Phu nhân không cần lo lắng, lần này chỉ là tiễu trừ bọn cướp vặt, chẳng có gì đáng ngại.”

 

Đôi mắt chàng đen láy, ánh lên chút vui vẻ khó giấu qua nụ cười.

 

Đại hoàng tử cưỡi ngựa tiến lên, vỗ vai chàng.

 

“Phí tướng quân quả thật yêu thương thê tử mình, chỉ là vài ngày đã giải quyết xong chuyện, mà đã quyến luyến như thế.”

 

Phí Tiêu trừng mắt nhìn hắn, lộ ra chút sát khí.

 

Đại hoàng tử lắc đầu, hiểu ý, rồi rời đi.

 

Từ sau cái c.h.ế.t của tam hoàng tử, đại hoàng tử bỗng chốc trở thành người có triển vọng nhất cho ngôi thái tử.

 

Lần thanh trừ này cũng chỉ là để mang về vài chiến công cho đại hoàng tử.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Ta nhẹ nhàng đặt tay lên bụng.

 

“Phu quân, đi rồi mau về nhé, thiếp và con đang chờ chàng trở về.”

 

Phí Tiêu ngạc nhiên, đôi mắt tràn ngập sự kinh ngạc.

 

“Phu nhân, nàng…”

 

Ta gật đầu, đưa tay bịt miệng chàng.

 

“Chưa đến ba tháng, phu quân đừng vội nói ra nhé.”

 

( Hết )

Loading...