Trốn khỏi sự quan tâm ấy. - Chương 13+14

Cập nhật lúc: 2024-07-06 14:53:42
Lượt xem: 249

### 13

 

Một tuần trước lễ tình nhân, Tạ Hoài Kinh bỗng bận rộn gấp mấy lần bình thường.

 

Chúng tôi gặp nhau rất ít.

 

Hôm nay, tôi nghĩ anh ấy đang viết mã trong phòng.

 

Cho đến khi Lương Thư gọi điện với giọng điệu đầy ẩn ý.

 

"Chi Chi, chiếc xe sang mà bạn trai em lái hôm đó không phải xe thuê."

 

Tôi dừng động tác gác máy.

 

"Ý anh là gì?"

 

"Ý tôi là, đó thực sự là xe của bạn trai em."

 

Lương Thư có vẻ rất vui.

 

"Em có muốn biết tôi thấy bạn trai em ở đâu không? Anh ta đang làm gì?"

 

Vì tôi đã xóa WeChat của anh ta.

 

Cuối cùng Lương Thư gửi video qua email cho tôi.

 

Vẫn là chiếc xe mà Tạ Hoài Kinh nói là thuê.

 

Trước cổng một biệt thự.

 

Anh ấy tựa hờ vào cửa xe, chiếc áo sơ mi trắng trên người trông như được đặt may riêng vừa vặn.

 

Rất nhanh, một người phụ nữ trưởng thành và thanh lịch từ trong biệt thự bước ra.

 

Tạ Hoài Kinh không động đậy, lặng lẽ quan sát cô ta.

 

Góc quay của Lương Thư hơi lệch.

 

Nhìn như thể...

 

Người phụ nữ đến trước mặt Tạ Hoài Kinh, ôm eo anh ấy nhẹ nhàng hôn lên má anh.

 

Tạ Hoài Kinh khẽ đặt tay lên eo cô ta, cười xa cách.

 

Môi anh ấy mấp máy, không biết đang nói gì.

 

Tôi vô cùng chắc chắn.

 

Anh ấy không hề có ý tránh né.

 

### 14

 

Khi Lương Thư gọi lại, tôi trực tiếp cúp máy và chặn số anh ta.

 

Anh ta liền đến chặn tôi ở dưới ký túc xá vào buổi chiều.

 

"Tránh ra."

 

Lương Thư không động đậy, trầm giọng nói:

 

"Cược một lần được không, Sang Chi?"

 

"Cược xem bạn trai em có phải đang được bao nuôi không."

 

"Nếu em thua, em chia tay với anh ta và quay lại với anh."

 

Nghe vậy tôi mới ngẩng đầu nhìn anh ta, cười nhạt:

 

"Dù có hay không, tôi cũng sẽ không quay lại với anh."

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tron-khoi-su-quan-tam-ay/chuong-1314.html.]

Lương Thư vẫn chắn đường tôi, cau mày, giọng trầm thấp.

 

"Đừng thiên vị như vậy."

 

"Ít nhất khi tôi ở bên em, tôi luôn giữ mình."

 

Sự kiên nhẫn của tôi cạn kiệt, tôi đẩy anh ta ra.

 

"Tránh ra, Lương Thư."

 

"Sang Chi..."

 

Anh ta vừa đưa tay định ôm tôi thì dừng lại giữa không trung.

 

Một bóng đen bao trùm chúng tôi.

 

Thật kỳ lạ.

 

Điều đầu tiên tôi chú ý là Tạ Hoài Kinh đã thay bộ sơ mi đắt tiền trong video.

 

Anh ấy mặc lại chiếc áo hoodie trắng xám.

 

Anh chậm rãi nắm lấy tay Lương Thư, giọng điệu lạnh nhạt.

 

"Tôi chỉ cảnh cáo lần này thôi."

 

"Tránh xa bạn gái tôi ra, nghe rõ chưa?"

 

Lương Thư kêu lên đau đớn, bị ép phải quay theo hướng tay mình.

 

Mắt Tạ Hoài Kinh lạnh lùng.

 

Một lát sau anh mới buông tay Lương Thư ra.

 

Lương Thư ôm cánh tay, thở dốc.

 

"Mày giả bộ cái gì?!"

 

"Chiều nay lúc 5 giờ rưỡi mày ở đâu, dám nói cho Sang Chi biết không?"

 

Giọng anh ta cố ý lớn hơn, đầy tự tin.

 

"Chiếc xe đó, mày dám nói lần nữa là mày thuê không?"

 

Khi thấy rõ Tạ Hoài Kinh cứng người, tia hy vọng nhỏ nhoi trong lòng tôi gần như tắt ngấm.

 

Mắt Lương Thư ánh lên vẻ đắc thắng.

 

"Trong trường mày tỏ vẻ như người lịch sự."

 

"Thực chất không phải là bao nuôi bởi một phú bà giàu có sao?"

 

"Thật bẩn thỉu."

 

Tạ Hoài Kinh không để ý đến sự khiêu khích của anh ta, chỉ đứng trước mặt tôi.

 

Anh muốn nắm tay tôi như thường lệ nhưng lại dừng lại.

 

Anh xòe tay ra trước mặt tôi.

 

Mỉm cười nhẹ nhàng, như an ủi, như dỗ dành.

 

"Đi với anh được không?"

 

"Anh sẽ giải thích cho em nghe."

 

Tôi không do dự gật đầu, đặt tay vào lòng bàn tay Tạ Hoài Kinh.

 

Lương Thư còn định nói gì nữa, nhưng khi chạm phải ánh mắt lạnh lùng của Tạ Hoài Kinh thì im lặng.

 

Anh ta nhìn Lương Thư với ánh mắt lạnh lẽo, như một lời cảnh cáo không lời.

Bình luận

1 bình luận

Loading...