Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌN ĐỜI VẪN MUỐN BÊN NHAU - Chương 30

Cập nhật lúc: 2024-09-29 22:12:16
Lượt xem: 1

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, chẳng lẽ lời đồn đãi đều là giả dối? Lê Mỹ Nhàn cũng bị làm cho sợ tới mức không nhẹ. Mạc Thi nhìn thấy bộ dạng thờ ơ Giang Tu Văn, biết rõ hắn là thấy nhưng không thể trách rồi, thích thú đối người trên bàn nói: “A Nhân, cậu thành thật nói cho tôi biết, rốt cuộc cậu theo đuổi Miểu Miểu? Hay là Miểu Miểu theo đuổi cậu? Tôi cũng hồ đồ.”

Giang Tu Nhân cười ha ha: “Mạc phó tổng tài, cô thấy Giang Tu Nhân tôi giống như ngu ngốc sao?”

Lâm Miểu tức giận nhéo nhéo khuôn mặt tuấn tú Giang Tu Nhân: ” vốn là em theo đuổi khóc đến chết, náo , không nên gả cho người bại hoại này.” Giang Tu Nhân nhìn lom lom tiểu thê tử của mình, trong ánh mắt lại tràn đầy vui vẻ cùng sủng nịch: “Uy , anh nói, bà xã, không được hủy dung .”

Tất cả mọi người nở nụ cười. Lê Mỹ Nhàn đột nhiên hiểu được, có lẽ qua 100 năm, A Nhân cũng không thấy được sẽ thả Lâm Miểu. Nàng cúi đầu ăn cơm của mình, tình yêu có thể không có, phần công tác này như thế nào cũng không thể mất đi.

Hoàng Dĩnh cũng không có làm Phó thị trưởng Bắc Trữ thị, nàng đến phòng lao động nhân sự làm phó cục trưởng. Kết quả này rất nhiều người đều có thể lý giải, bởi vì cũng biết nàng đây là đang được con rể nhường đường cho .

Lâm Miểu mấy lần kháng nghị không có kết quả, cùng Giang Tu Nhân ở tại trong đại viện thường ủy tỉnh. Tại sự tình trên, mẹ Lâm Miểu cũng không giúp được nàng. Sau tường đại viện chính là một khách sạn cấp 5 sao lớn nhất TP. Bắc Trữ, Khách sạn Bắc Trữ. Mà ban ngoại vụ liền từ trong chỗ khách sạn, Lâm Miểu lái xe chỉ cần 2 phút. Giang Tu Nhân cũng rất xa, lái xe cần 45 phút, nhưng anh vẫn kiên trì ở nhà.

Tối hôm qua Thành Thành lại có hành động, cuối năm rất nhiều lễ hội, cho nên tối hôm qua Giang Tu Nhân bố trí tiến hành đại kiểm tra toàn bộ chỗ ăn chơi trong thành phố, loại trừ sự cố tai hoạ ngầm. Nữ cảnh sát đều đi, bởi vì hiện tại quốc gia mệnh lệnh rõ ràng cho nam cảnh sát xem xét đối nữ nghi phạm nghiêm chỉnh chấp pháp theo quy định. Lâm Miểu đến cục công an đi đưa tài liệu lại không nhìn thấy Thành Thành. Lâm Miểu lên tới phòng cục trưởng, cảnh sát trực ban nhìn thấy Lâm Miểu cười gian một hồi: “Hắc hắc, văn phòng Giang đại có một vị mỹ nữ.”

Lâm Miểu bát quái nói: “Tôi đây muốn được chiêm ngưỡng, chiêm ngưỡng.”

Rất xa, có thể nghe được tiếng cười cởi mở truyền đến, cửa chính mở nửa, Lâm Miểu biết rõ, Giang Tu Nhân ở phương diện này gần đây rất chú ý, nàng duỗi đầu ra: “Meo meo!” Trong phòng hai người thấy được, một người cao hứng, một người ngạc nhiên. Giang Tu Nhân đi tới cửa, đem Lâm Miểu kéo vào: “Tiểu Hi, tôi giới thiệu cho cô một chút, đây là Lâm Miểu, thê tử tôi. Lâm Miểu, đây là Tịch Hi, anh ở nước ngoài làm cảnh sát giờ cùng là đồng sự bằng hữu hòa hảo, từ thủ đô tới, hôm nay cố ý sang đây gặp anh.”

Tịch Hi bị dọa: “Nàng thật là thê tử của anh? !Anh kết hôn? !” Con mắt trừng giống như chuông đồng.

Giang Tu Nhân cười nói: “Nói nhảm! Bà xã không được nhận lung tung .”

Tịch Hi duyên dáng thở mạnh, vóc dáng rất cao, tối thiểu có 172. Điển hình bộ dáng mỹ nữ Phương Bắc.

Nàng nhìn đến Lâm Miểu ngũ quan xinh đẹp tinh xảo, không có trang điểm khuôn mặt sạch sẽ tràn đầy thanh xuân chói mắt, mặc CD mùa thu mới kiểu dáng liền thân váy A ngắn, trang nhã mà thanh xuân bức người. Váy rất ngắn, đôi m.ô.n.g ngạo nghễ ưỡn lên, lộ ra đùi đẹp thon dài căng đầy, trên chân là kiểu ủng ngắn, cầm trên tay túi xách AMS kiểu dáng số lượng có hạn. Vóc dáng tuy nhiên không cao, nhưng dáng người lớn, ba vòng rất đẹp.

“Tịch Hi, nhĩ hảo, tôi là Lâm Miểu.”

“Nhĩ, nhĩ hảo, tôi là Tịch Hi.” Tịch Hi cố gắng khống chế mặt mình trở nên trắng bệch : “Đây là anh ở trong điện thoại nói cho tôi biết tin vui? !”

“Ừ, chuẩn bị làm trước năm. Đều là mẹ hai bên chuẩn bị, hai chúng tôi mặc kệ. Dù sao đều đồng dạng. Tôi thì bận quá, nàng lại quá nhỏ, 19 tuổi mà thôi, đi học sớm, vừa tốt nghiệp đại học, công tác bên ban ngoài vụ.”

Tịch Hi rõ ràng không nghĩ tới Giang Tu Nhân kết hôn. Nàng năm nay 26 tuổi, trong nhà đối với hôn sự của nàng rất quan tâm, chính là ngoại trừ Giang Tu Nhân, nàng lại không vừa mắt đối với người khác. Nàng cũng mơ hồ biết rõ chuyện Ứng Tuyên, thời điểm Ứng tuyên xuất ngoại, nàng biết rõ cơ hội của nàng đã đến. Bởi vì ba ba qua ba tháng sẽ đến nơi đây làm Tỉnh trưởng, bây giờ còn là tuyệt mật. Hai người thời điểm ở nước ngoài quan hệ rất tốt, nàng cho rằng nàng có cơ hội .

Giang Tu Nhân vuốt đầu Lâm Miểu: “Anh đang muốn tìm em, giữa trưa hôm nay em giúp anh phụng bồi Tiểu Hi, anh có nhiệm vụ. Đi ra ‘ Khúc Đường Thuận U ’ a, hình như ba ba hôm nay mời khách tại đó. Tiểu Hi, ra ngoài ăn cơm rồi về đến ở trong nhà đi. Buổi tối chúng ta hảo hảo tâm sự.”

Tiểu Hi phiền muộn đi theo sát Lâm Miểu. Nàng nhìn đến xe Lâm Miểu giờ lại càng hoảng sợ: “Xắc tay của cô mắc hơn so với chiếc xe này.” Lâm Miểu cười nói: “Đây là Lâm Hâm đưa cho tôi , chúng tôi là song thai.” Xe chậm rãi chạy nhanh ra, Tịch Hi tâm tình hạ, Giang Tu Nhân không thèm để ý chút nào cho mình cùng thê tử anh cùng một chỗ, chỉ có thể nói rõ anh đối với chính mình tâm tư chưa từng động đậy. Nàng biết rõ Giang Tu Nhân có rất nhiều nữ nhân, trước kia Giang Tu Nhân đến thủ đô, mỗi lần đều mang nữ nhân khác nhau. Nàng cũng không để bụng, nàng hiểu được đối thủ duy nhất của nàng chính là Ứng Tuyên, Trần Tuyết không có cơ hội, nàng thấy cực kỳ rõ ràng.

“Trong nhà của cô la đang làm gì?” Tịch Hi tò mò hỏi.

“Ba ba của tôi nguyên lai là bí thư của ba anh ấy.” Lâm Miểu cười nói. Tịch Hi không thể tin điều nàng nghe được , Lâm Miểu này rốt cuộc có ma lực gì làm cho Giang Tu Nhân cưới nàng. Hơn nữa nhìn bộ dạng như vậy, Lâm Miểu rõ ràng không phải bị khinh bỉ bởi bộ dáng nhỏ bé.

Đến trong tiệm, trước kia Tịch Hi cũng đã tới nơi này, biết rõ ‘ Khúc Đường Thuận U ’ này là của Giang Tu Nhân . Nhìn thấy Lư Huệ, Lâm Miểu cười hỏi: “Lư Huệ, ba ba tới rồi sao? Ba ba thích ăn cá chày mùa này, còn có gọi người giao cho vài con cua, chúng tôi đều thích ăn, trong nhà đêm nay muốn chiêu đãi khách quý.”

“Được, Miểu Miểu. Ngày hôm qua Giang đại đã phân phó đem cua đưa đến nhà của cô. Giang bí thư vừa tới, Lâm chủ tịch cũng ở nơi đây mời khách, đều là người ngoại quốc.”

Lâm Miểu thật cao hứng: “Phải không? Ba ba của tôi cũng ở nơi đây.” Nhìn thấy Tịch Hi biểu lộ nghi hoặc, Lâm Miểu giải thích đến: “Ba ba tôi là chủ tịch tập đoàn sắt thép Bắc Trữ .”

Tịch Hi kinh hãi: “Lâm Trí là ba ba của cô? !”

“Cô biết ba ba của tôi sao?”

“Không có, không có. Có nghe nói qua ông ta.” Tịch Hi biết rõ Lâm Trí, ông ta là nam bộ tỉnh lớn nhất, chủ tịch tập đoàn công ty sắt thép có thực lực nhất, rất có năng lực, làm chủ tịch vài năm khiến cho cả tập đoàn khuếch trương gấp hai. Không nghĩ tới phụ thân của Lâm Miểu.

Đến đại sảnh, nhìn thấy Giang Nam còn mang theo một người khách đang tham quan. Giang Nam nhìn thấy Lâm Miểu mang theo một nữ nhân đi vào, cười ngoắc Lâm Miểu. Lâm Miểu cao hứng nói: “Ba ba, ngài đã tới.” Giang Nam cười đáp: ” Miểu Miểu, đây là Thu bá bá, đồng học đại học của ta, công tác tại bộ năng lượng. Lão Thu, đây chính là con dâu nhỏ của ta, gọi là Lâm Miểu, vừa tốt nghiệp đại học, hiện tại đã đi làm.”

“Thu bá bá hảo, con là Lâm Miểu.”

Thu Nhạc An nhìn thấy Lâm Miểu, mở to hai mắt, mở lớn miệng: “Ơ, ông bạn già, cô con dâu này xinh đẹp đấy! Tôi xem hình như tuổi rất nhỏ, làm sao lại đi làm?”

Giang Nam từ ái nhìn Lâm Miểu, đối Thu Nhạc An nói: “Ừ, Miểu Miểu mới 19 tuổi, đi học sớm, rất thông minh, còn có một ca ca song thai tại Mĩ quốc học nghiên cứu sinh .”

Người phục vụ mang trà tới, Lâm Miểu trước dâng trà cho Thu Nhạc An: “Thu bá bá, mời uống trà, đây là đại hồng bào cực phẩm. Ba ba cố ý vì ngài chuẩn bị.”

Thu Nhạc An cười nói: “Lão Giang, cô con dâu này ông tuyển đúng rồi.” Lâm Miểu ngại ngùng nở nụ cười, “Ba ba, ngài uống trà.”

Giang Nam nhìn Tịch Hi, Lâm Miểu đối Giang Nam nói: “Ba ba, đây là Tịch Hi, đồng sự bằng hữu hòa hảo của A Nhân ở thủ đô.” Tịch Hi tranh thủ thời gian tiến lên: “Giang bá bá, ngài khỏe chứ, con là Tịch Hi.”

“Nếu là bằng hữu của A Nhân vậy không cần phải ngại ngùng.”

Lâm Miểu dẫn Tịch Hi về nhà, Quý Nhiên đã chờ ở trong nhà.”Mẹ, đây chính là Tịch Hi đồng sự của A Nhân ở thủ đô mà vừa rồi con có nói cùng mẹ, mấy ngày nay sẽ ở trong nhà của chúng ta.”

“A di hảo, quấy rầy người, con là Tịch Hi.” Tịch Hi cười nói.

Quý Nhiên kéo tay Tịch Hi, cười híp mắt nói: “Sớm nghe A Nhân nói về con. Đã đến đây, liền an tâm ở đây, đừng ngại ngùng.”

Buổi tối Giang Nam về đến nhà, nhìn thấy Tịch Hi trong nhà, sửng sốt một chút. Ông ngồi 2 phút, ăn hai, ba miếng hoa quả liền vào thư phòng.

Tịch Hi nhìn thấy Lâm Miểu ở trong nhà này như cá gặp nước, nhìn ra được, người trong nhà cũng rất tốt, cùng chị dâu ở chung cũng vui vẻ, người một nhà vui vẻ hòa thuận . Tiểu Hổ hỏi nàng: “Cô là tình địch của thẩm thẩm cháu sao?” Chính là không ai cảm thấy xấu hổ, tất cả mọi người cười rất vui vẻ.

A Nhân dẫn Tịch Hi đưa ra sân, ngồi ở dưới giàn nho. Giang Tu Nhân rót cho Tịch Hi một chén trà: “Chúng ta đã lâu không có cơ hội nói chuyện phiếm như vậy . Cậu xem cha cậu ở xa tới rồi, tôi đều không giúp đỡ cậu được.”

“Nhìn ra được, anh, anh rất hạnh phúc, cũng rất thỏa mãn. Tôi, tôi c.h.ế.t tâm .” Tịch Hi chán nản nói ra. Giang Tu Nhân bất động thanh sắc (bình tĩnh), một lát sau: “Tiểu Hi, tôi thực hoài thời gian chúng ta ở Congo. Mọi người thân thiết một lòng với nhau, chẳng phân biệt được biên giới, không phân biệt nam nữ, chẳng phân biệt được giai cấp, loại thời gian này thật sự là thoải mái.”

Tịch Hi cũng rất xúc động: “Đúng vậy a, đoạn thời gian này là tài sản cả đời của tôi.”

“Tiểu Hi, tôi hi vọng chúng ta vĩnh viễn đều là bạn tốt, chỉ cần cậu nguyện ý, tôi vẫn đứng ở chỗ này.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tron-doi-van-muon-ben-nhau/chuong-30.html.]

Tịch Hi cúi đầu xuống: “Tôi biết rõ, tôi không có cơ hội. Không nghĩ tới, anh sẽ tìm một thê tử như vậy, các người bối cảnh kém nhau quá lớn .”

“Tiểu Hi, vì có thể cùng Miểu Miểu kết hôn, tôi dù có mất đi mười năm tuổi xuân. Cậu biết không? Trước khi tôi cùng Miểu Miểu kết hôn, nàng chỉ gọi qua tên tôi có hai lần, hơn nữa đều là tại lúc vô cùng tức giận.”

Tịch Hi không cách nào tin, tại sao nữ nhân trong nhà kia mọi việc đều thuận lợi lại gặp gỡ Giang Tu Nhân cực phẩm như vậy .

Giang Tu Nhân cười khổ: “Không tin? ! Đoạn thời gian kia tôi cũng không biết hai chữ tự tôn này viết như thế nào.”

Tịch Hi lầm bầm nói: “Anh là một người kiêu ngạo như vậy, người đem mặt mũi so với tánh mạng còn quan trọng hơn. Anh vì cái gì. . . . . .”

“Tôi cũng không biết sao lại như vậy, tôi chỉ biết rõ là trong nội tâm của tôi nàng là nhất là nơi êm ái nhất .”

Buổi tối nằm ở trên giường, Lâm Miểu ghé vào trên người Giang Tu Nhân, nắm khuôn mặt tuấn tú của anh: “Em thật sự là may mắn, anh là cực phẩm soái ca này làm sao lại thuộc về một mình em đây này? !”

Giang Tu Nhân vuốt ve đường cong lưng eo hoàn mỹ của tiểu thê tử, loại xúc cảm nhẵn nhụi làm cho Giang Tu Nhân sảng khoái cực kỳ.

“Miểu Miểu.”

“Ông xã, làm gì vậy?” Miểu Miểu nhơn nhớt thuyết.

“Chính là em nghe rồi trả lời ý của anh.”

Dừng một hồi, Giang Tu Nhân tiếp tục nói: “Miểu Miểu, em xem đi, Tịch Hi cùng các cô gái khác là không giống như vậy, có lẽ là cô ấy yêu anh, nhưng nàng là người rất tốt. Không có tâm cơ mắt cũng không có ý xấu, là bằng hữu có thể tín nhiệm.”

“Cho nên em nói em rất may mắn. Anh, anh muốn biết rõ Thành Thành cùng em sao?”

“Em nguyện ý nói sao?” Giang Tu Nhân cao hứng nói.

“Em đi học sớm, cũng bởi vì tuổi còn nhỏ không có bằng hữu. Năm 13 tuổi Thành Thành đến lớp chúng em, cô ấy so với em chỉ hơn phân nửa tuổi, cho nên chúng em thành bằng hữu. Mẹ của cô ấy tái giá với một ác ma, người đàn ông kia theo dõi Thành Thành. Có một ngày, em ở trong ngõ nhỏ sau trường học thiếu chút nữa bị cường bạo, Thành Thành đã liều lĩnh cứu em, cô ấy dùng gạch đập trúng người đàn ông kia, chính là người đàn ông kia lại đ.â.m cô ấy một dao, lúc ấy em rất sợ. Cô ấy sau khi xuất viện, ở nhà tu dưỡng. Người đàn ông kia biết cơ hội đã tới, khi thời điển hắn chuẩn bị động thủ, mẹ Thành Thành vừa mới trở về nhìn thấy, chuyện sau đó thì anh đã biết. Từ đó về sau, Thành Thành bắt đầu luyện võ, cho tới bây giờ.”

“Miểu Miểu của anh. . . . . .” Giang Tu nhân cực kỳ đau lòng.

“Quá khư đều đã qua. Em đặc biệt cảm tạ anh có thể hiểu cảm tình của em đối Thành Thành.”

Tịch Hi ở tại Giang gia ba ngày, sau khi công tác của cô chấm dứt liền phiền muộn trở lại thủ đô. Lâm Miểu cũng đưa một lọ bột phấn cho nàng, Tịch Hi thật cao hứng.

Giang Tu Nhân đến thư phòng ba ba, nhìn thấy nhi tử đến, Giang Nam thả văn kiện trên tay xuống: “Bằng hữu của con đã đi?”

“Dạ, con cùng Miểu Miểu đi đưa cô ấy.”

“Miểu Miểu không tức giận? !” Giang Nam cũng nhịn không được nữa nhiều chuyện (tám).

Giang Tu Nhân nhìn ba ba, nở nụ cười: “Làm sao có thể? Miểu Miểu rất thông minh. Tịch Hi là người cũng không tệ lắm, là người có thể làm bằng hữu. Ba ba, ngài biết cô ấy là ai không?”

“Là ai? Ba hẳn là có biết sao?” Giang Nam tò mò hỏi.

“Ba ba của cô ấy là Tịch Định Quốc, còn ba tháng có thể sẽ thay thế Triệu Vĩnh, ông ta sắp bị gọi về thủ đô. Chuyện này, bây giờ còn là tuyệt mật. Tịch Hi lúc ra đi, có ám hiệu một chút với con. Cô ấy không biết con đã biết, con khẳng định hiện tại Triệu Vĩnh có thể vẫn chưa hay biết gì.”

Giang Nam lắc đầu: “Không nghĩ tới lão Triệu cứ như vậy xong rồi, hắn làm tỉnh trưởng này mới 2 năm. Ba nghe nói Ứng Tuyên xuất ngoại rồi?”

“Dạ, đi Anh quốc. Nghe Ứng Tông nói là đào tạo chuyên sâu, như vậy cũng tốt. Tâm cơ của cô ấy Ứng Tông cũng không phải là đối thủ. Cô ấy là chân truyền được từ ba ba của cô ấy.” Giang Tu Nhân khinh thường nói.

“Ba ba, nguyên lai Đoạn Di kia chính là người mà Ứng Tuyên an bài ở bên cạnh con. Cô ta đã cho là con không biết, kỳ thật con đã sớm biết như vậy rồi, hôm nay chúng ta đã rõ.”

Giang Nam rất giật mình: “Chính là người con gái ở quán ăn kia? !”

“Chính là cô ta. Dựa vào Đoạn Di, cô ta còn không có phận sự lại làm ra nhiều chuyện như vậy. Ứng Tuyên từ khi biết rõ muội muội mang thai, luôn nói muốn đến thủ đô thăm con bé, bị con hoàn toàn cự tuyệt. Con thực sợ cô ta, cô ta cùng ca ca của mình hoàn toàn là hai loại người.”

“A Nhân, cũng là con thấy rõ ràng, con xem mẹ con lúc trước bị cô ấy khiến cho thích mê .”

Giang Tu Nhân như cười nói: “Mẹ cũng rất thông minh, sau khi mẹ hiểu được, chuyện của bọn con có thể nghĩ thông suốt rất nhiều. Lần trước Ứng Tuyên tới nhà, mẹ không đề cập tới Ứng Tuyên là con gái. Ứng Tuyên biết rõ mẹ đã nói như vậy rồi, cô ta sẽ không có một chút cơ hội.”

“Trần Kha còn làm khó dễ con sao?”

“Đối với con mà nói, tất cả thượng cấp cũng không đã làm khó vấn đề của con. Tất cả công tác ở tổ chức là đại tiền đề cho nguyên tắc này, cho nên không khó xử cái gì cả.”

Giang Nam gật gật đầu: “Nhạc mẫu con đã hy sinh cho con rất nhiều, có thời gian, nên cùng Miểu Miểu thường xuyên trở về thăm bọn họ. Mẹ Lâm Miểu có thể làm được một bước này ba đều không nghĩ đến.”

Giang Tu Nhân cao hứng nói: “Dạ, con đã biết, ba ba. Còn có một chuyện, còn có hơn 1 tháng chính là hôn lễ, con muốn mang Miểu Miểu đi thủ đô, một là đưa thiếp mời kết hôn, hai là con cần làm một ít chuyện. Đại khái phải hai tuần lễ, ba có gì muốn con làm ở đấy không?”

“Con đem thời gian nói cho bí thư. Còn có, thẻ xanh của Lâm Hâm là xảy ra chuyện gì?”

MonkeyDManh

Cái này đến phiên Giang Tu Nhân giật mình : “Ba ba, ngài tại sao có thể hỏi như vậy?”

“Cậu ta là nhân tài quốc gia chú ý, kiến thức của cậu ta cùng phương hướng nghiên cứu mà quốc gia rất cần, cậu ta tại bộ khoa học kỹ thuật có số hiệu , cho nên thẻ xanh của cậu ta nước ta rất chú ý. Tỉnh chúng ta đã xác định là cậu ta, Lâm Trí thật sự là có cách dạy con.”

Giang Tu Nhân cười nói: “Ba ba, ngài nói như vậy cũng không đúng, nhạc phụ con trước kia luôn đi theo ngài làm trâu làm ngựa , làm sao có thời giờ chiếu cố hai người bọn họ, nhạc mẫu cũng là loại mô hình sự nghiệp. Miểu Miểu nói nhà bọn họ cái gì cũng có thể không có, bảo mẫu nhất định không thể không có.”

Hai phụ tử nở nụ cười.

“Ba ba, kỳ thật cũng không có gì. Lâm Hâm rất có ý tưởng, cậu ấy muốn thẻ xanh nguyên nhân là nghĩ ra tạo thuận lợi, cậu ấy lập tức sẽ trở lại . Không biết con tương lai của con có hay không một nửa thông minh cậu nó?”

Giang Nam: “. . . . . .” 

Ở một cuộc gặp, Lâm Miểu lần nữa thấy Đặng Hiểu. Lâm Miểu hiếu kỳ lần này Đặng Hiểu vì cái gì mà phụng bồi một người đàn ông xoàng xĩnh ở cùng một chỗ.

 

Loading...