Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌN ĐỜI VẪN MUỐN BÊN NHAU - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-09-26 23:27:19
Lượt xem: 18

Lâm Miểu nằm ở trên giường của mình, cảm thấy mỹ mãn. Ổ vàng ổ bạc còn không bằng ổ chó của mình, huống hồ còn không phải ổ chó.Nhà Lâm Miểu ở bên bờ sông Trữ, khu biệt thự đối diện sông, khu biệt thự gần với trung tâm thành phố Bắc Trữ .

 

Cha cô, Lâm Trí là chủ tịch xí nghiệp nhà nước , mẹ Hoàng Dĩnh là người của cục trưởng cục lao động. Công tác của bọn họ đều bề bộn nhiều việc, từ nhỏ đã do bà nội cùng bà ngoại thay phiên nhau chăm sóc an hem bọn họ.

 

 Hiện tại, bọn họ trưởng thành, bà nội cùng bà ngoại cũng già rồi, về quê sinh sống.Hiện tại hỗ trợ chính trong nhà là dì Vạn, mang theo đứa nhỏ 12 tuổi đi giúp việc.Lâm Hâm còn đang ở trường học, anh ta được xưng là người rãnh rỗi nhất, anh ta ở ĐH năm 3 đã được cử đi học thạc sĩ hiệu ứng vật lý nhiệt độ, hiện tại cùng thầy hướng dẫn ở tại phòng thí nghiệm ở Nam Xương .

 

Cũng bởi vì có một người anh thần đồng, Lúc này Lâm Miểu mới có thể tốt nghiệp đại học khi chưa tới 20 tuổi.Nhàm chán Lâm Miểu không biết có thể đi đâu, bạn học lui tới không nhiều lắm, bạn tốt đều đi làm, không rảnh đi cùng ‘người phú quý rảnh rỗi ’ này. Nhưng mà bây giờ Lâm Miểu hận không thể ngủ ở trên xe mới của mình.

 

Xe Lâm Hâm đưa, khi cô về đến nhà, xe cũng đã làm xong giấy phép. Lâm Miểu biết rõ Lâm Hâm ‘ có tiền ’, nhưng không biết anh ta ‘ có tiền ’ như vậy. Mặc dù chỉ là một xe BB, nhưng một đêm kia Lâm Miểu vẫn kích động đến không ngủ được.Lâm Miểu lái xe lảo đảo đến xí nghiệp của ba.

 

Ở cửa ra vào, rõ ràng không bị các bảo an chuyên nghiệp ngăn lại, điều này làm cho Lâm Miểu rất là kinh ngạc. Nhưng lại lập tức nghĩ thông suốt, nhất định là thằng nhãi Lâm Hâm này đã tới nơi này khoe khoang qua.

 

Đến văn phòng của ba, có một tiểu thư trẻ tuổi ngồi ở bên ngoài, điều này làm cho Lâm Miểu không khỏi nhíu hai mắt lại. Ba ba làm sao có thể dùng thư kí đẹp đẽ như vậy ? Trang điểm kỹ càng lúc nào cũng có thể đi câu kẻ ngốc,đôi mị nhãn không an phận nhìn chằm chằm vào Lâm Miểu, đôi v.ú cực đại thì đang đẩy cái bàn, Lâm Miểu âm thầm bật cười, không nghĩ tới ba ba lại thưởng thức kém như thế này.

 

Kha Mẫn thấy một cô bé tuổi còn trẻ nghênh ngang đi vào, tuổi trẻ phơi phới, ngũ quan xinh xắn, rõ ràng dáng người trẻ trung chưa hề bị khai phá qua, quan trọng nhất là, cô bé này có phần bình tĩnh làm cho lòng cô không khỏi khó chịu.“Tiểu thư, cô tìm ai? Trong này không phải chỗ tùy tiện đi vào. Mau đi ra, bằng không tôi gọi bảo vệ .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tron-doi-van-muon-ben-nhau/chuong-3.html.]

 Kha Mẫn hoàn toàn không có ý tốt nói.Lâm Miểu cười ngọt ngào: “Tôi tìm chủ tịch các người, tôi là của ông ấy. . . . . . Của ông ấy” Lâm Miểu chớp chớp mắt to linh động sau đó nghẹn lời.Nhìn thấy Kha Mẫn mở to hai mắt, há to mồm, bộ dạng ngu ngốc, Lâm Miểu cực sướng.

 

Không đợi Kha Mẫn mở miệng, một người đi đến sau lưng Lâm Miểu, vỗ đầu của cô một cái: “Miểu Miểu, lại nói bậy. Bác mách cha con đó nha.”Miểu Miểu tranh thủ thời gian quay đầu lại, nhìn rõ người tới, lập tức nhảy lên cao hứng : “Chú Kế!”

 

Kế Lương ôm cô vào lòng một cái, quay một vòng tròn, lòng không muốn buông Lâm Miểu, ý cười dâng đầy trên mắt, xoa xoa tóc Lâm Miểu : “Chú biết hôm nay con sẽ qua đây, nghe ba con nói Lâm Hâm mua cho con một chiếc xe, con hận không thể ngủ ở trong xe. Rất rõ ràng, nơi này đủ xa.”

 

Nhìn người đàn ông tuấn tú an nhàn, thần sắc trấn tĩnh này, Lâm Miểu lè lưỡi, làm nũng đong đưa cánh tay Kế Lương : “Chú Kế à, trưa này mời con ăn cơm, theo giúp con luyện xe một chút nha.”Kế Lương thổi thổi cái mũi nhỏ ngạo nghễ ưỡn lên của Lâm Miểu : “Được, được.

 

Yêu cầu của Miểu Miểu chú nhất định thỏa mãn.” Một tiếng cười khó chịu vang lên làm cho lúc này Lâm Miểu mới chú ý tới người đàn ông phía sau Kế Lương, Lâm Miểu liếc mắt qua, bộ dạng anh tuấn, khuôn mặt tuấn tú như đao khắc , dáng người cao ngất. Lâm Miểu nghĩ, người này đúng là phù hợp với hình tượng thanh niên tài tuấn nha.

MonkeyDManh

 

 Ngẫm lại, Lâm MIểu bật cười, thích thú nhìn thềm một cái. Không nghĩ tới, người người đàn ông kia cũng quan sả mình, Lâm Miểu đỏ mặt. . . . . . Đã bị thấy rồi. . . . . .Rất nhiều năm về sau, Giang Tu Nhân nhớ tới gương mặt ửng hồng của Lâm Miểu, vẫn tâm động không thôi như cũ. . . . . . Dần dần, trở thành một nốt đỏ trong lòng Giang Tu Nhân . . . . . .Kha Mẫn vẫn một mực há to mồm, bởi vì Kế phó tổng luôn luôn nghiêm túc, nói năng thận trọng, bộ dáng này cô chưa từng thấy qua , tin rằng rất nhiều người đều chưa thấy qua, cô bị dọa ngã.

 

Lâm Miểu nhìn ánh mắt Kế Lương không biết như thế nào liền đau nhói, Giang Tu Nhân, chân của anh ta nhanh hơn đầu óc của anh ta, anh ta đi đến trước mặt Lâm Miểu, tách Lâm Miểu cùng Kế Lương ra, cúi đầu, nhìn Lâm Miểu; miệng của anh ta nhanh hơn đầu óc của anh ta: “Em là Miểu Miểu a? Anh là Giang Tu Nhân.”

 

Lâm Miểu mỉm cười gật gật đầu, nhìn Kế Lương.Kế Lương cười nói: ” Anh đẹp trai này chú cũng không biết con nên gọi anh ta là gì? Vai vế lộn xộn, gọi anh ta là chú thì anh ta chịu thiệt, gọi anh ta là ạnh thì chú chịu thiệt.”Lâm Miểu còn chưa nói lời nào, Kha Mẫn đã vọt tới trước mặt Giang Tu Nhân, chen vào giữa Lâm Miểu, chán ngấy nói: “Giang công tử, ngài đã tới.

 Lâm đổng ở bên trong chờ ngài.”Lâm Miểu nhịn không được, ‘ xì ’ bật cười. Không ngoài ý muốn, người được gọi là Giang công tử đã nhăn cặp lông mày xinh đẹp lại.Không biết vì cái gì, một tiếng gọi Giang công tử này khiến Lâm Miểu nhớ tới việc Giang Biệt Hạc tu luyện ‘

Loading...