Trộm Trứng - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-04 12:12:17
Lượt xem: 2,082

Tất cả đồ đệ của Hành Dương tông đều gọi ta là “tiểu sư muội”.

Ta học theo bọn họ gọi ông lão râu vừa trắng vừa dài là “Sư tôn”.

Ngày bái sư, sư tôn bực tức lườm ta một cái sắc lẹm, nói gì mà 5 năm trước đích thân người mời ta tới đây vậy mà hiện tại mới đến.

Ta vội vàng dập đầu bái sư, trực tiếp ngắt lời: “Sư tôn, xin người đừng nói nữa.”

Bôi tiên dược lên người để chữa lành vết thương cho ta cũng vô ích bởi ta không hấp thụ được.

Những chiêu thức cơ bản mà đại sư tỷ dạy ta ta cũng học không nổi, chứ đừng nói tới là có thể đánh lại. Cũng không phải là do sư tỷ ra tay mạnh bạo mà là chiêu thức của ta không có linh lực, chẳng khác nào phàm nhân nghịch kiếm, sao có thể đáp trả cho được.

Sư tôn mỗi lần xem ta học kiếm đều phải thở dài: “Minh châu phủ bụi trần, minh châu phủ bụi trần.”

Lần nào ta luyện kiếm cũng ôm theo quả trứng phượng hoàng, sư tôn cứ nhìn thấy là sẽ chỉ thẳng mũi ta mà mắng té tát: “Ngươi vẫn còn luyến tiếc gì cái Lạc Thần Sơn kia? Ta có để cho ngươi thiếu ăn hay thiếu mặc không?”

Thật ra không phải ta luyến tiếc gì, thời điểm ta suýt mất mạng ở ao lạnh, chính quả trứng phượng hoàng này truyền linh lực ít ỏi của nó để cứu mạng ta. Có thể thấy được, nó chưa chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trom-trung/chuong-10.html.]

Chỉ là trải qua khoảng thời gian khổ cực này, không biết khi nào mới có thể thức tỉnh.

Trứng phượng hoàng sợ lạnh, mà Hành Dương tông tọa lạc ở đỉnh Tiên Sơn, đêm nào nó cũng lạnh tới run lẩy bẩy chui vào trong chăn của ta.

Ta thường xuyên lén lút đem hết tiên dược đại sư tỷ mang tới cho ta để tắm cho quả trứng phượng này, sư tôn lần nào biết cũng mắng ta.

Ta nhìn sư tôn già rồi mà còn tràn đầy sinh lực cứ nhìn thấy ta là mắng, chỉ cảm thấy buồn cười. Mà ta lúc nào cũng phải tỏ ra đứng đắn, đạo mạo kiếm cớ: “Không phải, nó đang nhắc nhở con báo thù.”

Sư tôn nhất thời ủ rũ buồn bã, xuống núi mua rượu.

Ta biết sư tôn xem rất nhiều bí thư, y thư, nhưng vẫn không tìm ra được biện pháp.

Cũng không biết Đằng Xà dạo gần đây trúng gió hay bị bệnh gì, mấy ngày nay ngày nào cũng tới đây một hai đòi gặp ta.

Đều bị sư tôn tức giận đuổi về.

Nói nếu muốn gặp ta thì mang theo Thiên Nhãn tới đây bày tỏ thành ý, Đằng Xà nghe thấy hậm hực bỏ đi.

 

Bình luận

31 bình luận

  • Nu9 ngu vl đọc nhìu truyện nữ cường quá t thấy nu9 vừa yếu đuối vừa tin ngườiang tiếng sắp thành thần mẹ thần mà ngu vậy cơ à thật vc t phải mò v đăng nhập dù mang wf t như quần sít thì ném mẹ đt vì wf đọc bực cả mình

    Yeudoctruyen 1 tháng trước · Trả lời

    • Chương 19 : 🙂

      _moiche_ 1 tháng trước · Trả lời

      • ;]]

        _moiche_ 1 tháng trước · Trả lời

        • Nữ9 ngược gần 23 chap, nư8 cho chết nhanh chưa đến vài dòng :))

          Anh Phạm 2 tháng trước · Trả lời

          • Chùi ui hong uổng công ngày nào cũng hóng. Mà cái kết nhẹ nhàng quá chưa có đã

            Po. 2 tháng trước · Trả lời

            • A phượng diễn ghê thật kkk

              Po. 3 tháng trước · Trả lời

              • là sao nữa zậy

                m Trần Ngọc Bảo Trâm 3 tháng trước · Trả lời

                • pp mọi người t đi trước đây nào full t quay lại. h đọc tức chết mất

                  cún 3 tháng trước · Trả lời

                  • Hóngggg

                    Elwyn Noella 3 tháng trước · Trả lời

                    • Ra tiếp đi ad ớiiii

                      Po. 3 tháng trước · Trả lời

                      Loading...