TRỘM ĐIỂM THI ĐẠI HỌC - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:09:26
Lượt xem: 3,842

CHƯƠNG 2

Cố Tích Nhi đứng dậy, đi tới chỗ ngồi của tôi: "Ui cha, lần này sơ suất quên sai nhiều câu rồi!"

Cô ta giả vờ như không để ý mà phất phất bài kiểm tra trên tay, một trăm ba mươi điểm.

Có bạn học kinh hô: "Mẹ ơi! Mình tưởng Cố Tích Nhi là học kém chứ, hóa ra lại là một học sinh giỏi có khả năng kiểm soát điểm số à!"

"Tính tình tốt, lại xinh đẹp, giờ học hành cũng đĩnh đạt, đúng là nữ thần học đường rồi!"

"Mụ mọt sách chỉ biết học kia mà cũng muốn so sánh với cô ấy ư! Ngày nào cũng cầm trên tay quyển sách chẳng ra đâu vào đâu, mà kết quả thì chỉ có thế này, buồn cười ch///ết đi được."

Nghe những lời bàn tán xung quanh, Cố Tích Nhi tỏ ra đắc ý.

[Ha ha, cô ta sẽ không tức điên mà tát cho tôi một cái chứ? Hệ Thống à, nếu tôi bị đánh thì được tính là bị thương ở chỗ làm không?]

[Ting ting, kích hoạt nhiệm vụ bổ sung, khiêu khích Cố Ngọc để cô ta động thủ đánh, nhiệm vụ thành công sẽ thưởng hai mươi điểm! Thất bại sẽ phải điện giật trong năm phút!]

[Có chấp nhận không?]

[Chấp nhận! Hôm nay đúng là ngày phát phúc lợi mà.]

Mắt Cố Tích Nhi sáng lên, rồi mặt cô ta ửng đỏ, lắp bắp nói: "Đại hội tuyên thệ trăm ngày vào buổi chiều, thầy Từ nói là để em đi, dù sao em cũng là học sinh xuất sắc..."

Cô ta biết rõ tôi đã chuẩn bị rất lâu cho bài phát biểu lần này nhưng vẫn tiếp tục đ.â.m d.a.o vào tim tôi: "Điểm số ba mươi của chị thì không ổn lắm."

Nói xong, cô ta còn cố tình chờ đợi tôi tức giận đến nhảy dựng lên.

Tôi đột ngột đứng dậy và nói năng hỗn loạn, bật khóc đến nỗi không thở nổi.

"Chị xin em, đừng nói nữa, chị thật sự không kiềm chế nổi nữa rồi!!!"

"Điểm của chị đã không tốt rồi, chị là đồ bỏ đi, chị không xứng đáng sống!!!"

"Chị không muốn em cướp chỗ lên phát biểu đâu, tại sao cả bài phát biểu chị đã phải mất rất nhiều công sức chuẩn bị mà em cũng phải giành lấy hả!"

"Chị thật sự rất áp lực, Chị muốn ch///ết lắm!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trom-diem-thi-dai-hoc/chuong-2.html.]

Thấy mình đã thành công khiêu khích tôi, mắt Cố Tích Nhi thoáng hiện lên tia đắc ý.

Thế nhưng mọi người trong lớp lại đồng loạt lên tiếng chỉ trích cô ta.

"Cố Ngọc đã nhịn nhiều như thế rồi, sao cô ta còn ép người ta như vậy?"

"Đã thi không tốt còn buồn lắm rồi, thế mà còn cố tình rắc muối vào nỗi đau của người khác, thật quá đáng!"

"Cố Ngọc đâu có muốn giành giật với cô ta gì đâu, chỉ là một bài phát biểu, tự viết thì không được à!"

"Đúng vậy, đừng có đả kích cô ấy thêm nữa, bạn bè phải giúp đỡ nhau chứ, nếu lỡ cô ấy bị trầm cảm thì sao."

Cố Tích Nhi hoảng hốt.

Suốt từ trước đến nay, người nhận được sự thương cảm, đáng thương và bảo vệ của mọi người luôn là cô ta, không biết tại sao giờ bỗng dưng lại là tôi.

Cô ta định nói thêm điều gì nữa nhưng tất cả mọi người đều vây quanh tôi, tỏ thái độ bảo vệ tôi.

Giọng nói điện tử vang lên.

[Nhiệm vụ thất bại! Cắt trừ đi hai mươi điểm! Trừng phạt bằng điện giật trong năm phút!]

Đột nhiên Cố Tích Nhi hét lên một tiếng rồi ngã xuống đất, toàn thân co giật, khiến mọi người sợ hãi.

Tôi che miệng, kinh ngạc thốt lên: "Ôi trời ơi, em ấy lại lên cơn động kinh rồi!"

[Hình tượng của ký chủ bị tổn hại! Cắt trừ đi hai mươi điểm! Danh vọng giảm sút!]

Những người định đỡ Cố Tích Nhi không tự chủ được lùi lại, mặc cho cô ta điên cuồng vùng vẫy trên sàn nhà.

Không lâu sau, cô ta được đưa đến phòng y tế, cả trường biết cô ta mắc bệnh.

Kiếp trước, Cố Tích Nhi thường xuyên trước mặt tôi nói những lời cay độc nhằm vào tôi, thế nhưng lại quay sang thể hiện bộ dạng ngây thơ như một đóa hoa trắng trong sáng, mục đích chỉ là để tôi tức giận phát điên lên để cô ta tăng thêm điểm số, còn tôi vì điểm số tụt dốc, tinh thần hoảng loạn nên đã đi theo con đường của cô ta, ngày càng có nhiều người xa lánh và ghét bỏ tôi.

Cố Tích Nhi cứ thế đạp lên xương cốt của tôi, trở thành cô gái thiên tài nhưng từ hôm nay trở đi, bức tường hào nhoáng dựng quanh cô ta đã bị phá vỡ, mọi người sẽ không còn tung hô cô ta như trước nữa.

 

Bình luận

1 bình luận

Loading...