Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Ngoại truyện 1.2: Kiếp trước

Cập nhật lúc: 2024-07-04 12:46:50
Lượt xem: 1,614

Thúc phụ nói: “Triều Châu chưa bao giờ thích ngươi, chỉ là tuổi trẻ nông nổi mà thôi. Bỏ đi tên tuổi Kiếm Quân, ngươi còn gì đáng để nàng thích đây?”

Hắn từng áp chế ma khí, trở về Thiên Diệp Trấn lần nữa, nhìn đám người hòa thuận vui vẻ, hắn nhập mộng c.h.é.m g.i.ế.c bản thân khi còn bé.

Sự thù hận của hắn khó lòng tiêu tan được, cuối cùng hắn g.i.ế.c sạch Thiên Diệp Trấn, lấy ra khúc xương trắng muốt chôn dưới gốc cây tỳ bà.

Ngày đó trời mưa rất to, Tạ Như Tịch cầm thanh kiếm đi ra từ trong biển máu, hắn chợt nhận ra, thì ra bản thân hắn vẫn âm u đáng sợ như vậy.

Tiên Minh và tu chân giới dồn trách nhiệm lên người hắn, hắn càng thêm điên cuồng c.h.é.m giết.

Vãn Nhĩ Nhĩ và thúc phụ cả ngày xoay quanh hắn.

Hắn chưa bao giờ thân thiết quá mức với Vãn Nhĩ Nhĩ, nhưng lại luôn cảm thấy có chỗ nào kỳ lạ, hình như có một số việc bị cố tình xóa đi, hắn muốn tìm hiểu thực hư, nhưng cuối cùng lại không tìm được.

Thúc phụ dịu dàng nói, nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa.

Lúc đầu, tinh thần chỉ hơi bất ổn, về sau càng lúc càng rối loạn.

Nhiều khi, hắn quên mất tên của mình, hắn chỉ biết hắn muốn c.h.é.m hết tà ma trong thiên hạ.

Cũng chỉ nhớ được một cái tên.

Triều Châu.

Tạ Như Tịch từng ngăn cản Triều Châu xông vào trận lửa lớn ở Lý Ngư Châu, nghe nàng khóc đến khàn cả giọng, hắn càng thêm căm hận sự bất lực của mình.

Cuối cùng, có một ngày, ma khí trong cơ thể hắn không phun trào nữa, hình như đã thay m.á.u xong.

Vãn Nhĩ Nhĩ chúc mừng hắn đạt được ước muốn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/ngoai-truyen-1-2-kiep-truoc.html.]

Tạ Như Tịch cũng vô cùng vui vẻ, tự mình chuẩn bị sính lễ, dự định hỏi cưới Triều Châu mà hắn coi như trân bảo.

Trước ngày đại hôn, Tạ Như Tịch bị huyễn cảnh kéo đến ma vực.

Hắn chống cự ở ma vực suốt ba ngày, nhưng Nhiếp Hồn Thuật đã ăn sâu vào trong tâm trí hắn, Tạ Như Tịch chỉ có thể gồng mình chịu đựng.

Cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của hắn biến mất, là khi Vãn Nhĩ Nhĩ giả vờ thành dáng vẻ của Triều Châu, ngồi trước mặt hắn khẽ nói: “Tạ Như Tịch, bán ma như ngươi sao xứng với sự yêu thích của ta?”

Tạ Như Tịch biết đó không phải Triều Châu, nhưng lời nói này lại không hề giả chút nào.

Như Tịch kiếm rơi khỏi tay hắn, thời khắc này, hắn bị ma khí nuốt chửng.

Đúng lúc ấy, Tạ Như Tịch cũng bị thúc phụ đoạt xá.

Ngày đại hôn, hắn đã c.h.ế.t tại ma vực.

Thúc phụ dùng thân thể hắn, g.i.ế.c sạch ba ngàn người của Phù Lăng Tông.

Khi Như Tịch kiếm chuẩn bị đ.â.m vào tim Triều Châu, chút thần hồn còn sót lại của Tạ Như Tịch đã dồn lực phản kích, hắn ôm lấy nữ tử mặc váy cưới, trong lòng đau đớn, lệ rơi đầy mặt.

Tạ Như Tịch g.i.ế.c sạch ma vực, xé nát thần hồn thúc phụ, nhưng thiên hạ này đã không còn Triều Châu nữa.

Ai có thể trả lại Triều Châu cho hắn đây?

Hắn dùng một nửa thần lực để thay đổi thời gian, ngược dòng về lúc Triều Châu còn trẻ, cho Triều Châu một cơ hội làm lại.

Hắn không nhớ mọi chuyện, hắn lại trở về là Kiếm Quân ngoài lạnh trong nóng, âm thầm ái mộ Triều Châu.

Sau đó, hắn nghe thấy Triều Châu nói: “Quên chuyện quá khứ đi, sự yêu thích của ta với Kiếm Quân dừng lại ở đây thôi. Nếu như ngày nào đó Kiếm Quân nhớ tới chuyện xưa, hãy coi như ta tuổi trẻ bồng bột, xin đừng tức giận.”

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...