Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 8 - Chương 5: Ai bảo ta không phải đời sau được Long Thần công nhận cơ chứ

Cập nhật lúc: 2024-07-04 09:48:21
Lượt xem: 523

Ta đi một mình tới Linh Mạch Sơn, đặt trái tim Giao Long vào trong suối, nước sôi lên ùng ục, ánh sáng vàng nóng rực thiêu đốt toàn bộ sương đen, cuối cùng, Linh Mạch cũng khôi phục lại trạng thái bình thường.

Ta làm một pháp quyết, thanh lọc nguồn nước thêm lần nữa rồi mới trở lại cung châu chủ.

Có trái tim Giao Long trong suối, lại bắt được hung thủ đứng sau, đương nhiên vảy dịch cũng nhanh chóng biến mất.

Qua nửa tháng, Lý Ngư Châu lại vui vẻ tấp nập như xưa.

Khi ta tới tìm dì, bà ấy đang tự bôi thuốc lên trán.

Ta hỏi: “Vãn sư muội mất tích nhiều ngày như vậy là vì ngươi giam giữ nàng ta sao?”

Chuyện của Vãn Nhĩ Nhĩ đã được đè xuống, nhưng tin đồn châu chủ đại diện vì tu luyện mà bắt cóc thiên tài của Phù Lăng Tông, luyện tập ma thuật vẫn truyền ra ngoài.

Ngày đó, chính tai ta nghe được lời dì thừa nhận nhưng ta không hề tin tưởng vào câu chuyện hoang đường này.

Nhưng dì chỉ cười đáp: “Vãn Nhĩ Nhĩ đúng là do ta bắt giữ. Thí luyện của thiếu chủ không phải ai cũng có thể bước vào, ta định giam lại để điều tra xem có gì kỳ quái không. Nào ngờ, ta vô tình phát hiện ra m.á.u của nàng ta có thể chữa trị vảy dịch. Ngươi nói xem, chuyện này có trùng hợp không?”

Ta nhìn liếc qua ấm sắc thuốc bên cạnh, ta đã cầm nó suốt mấy ngày, còn rót thuốc giải độc cho người dân.

Ta ngẩng đầu lên, giọng run run: “Chất lỏng màu đỏ nhạt trong thuốc giải độc mấy ngày trước ta đi đưa… đều là m.á.u của nàng ta sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-8-chuong-5-ai-bao-ta-khong-phai-doi-sau-duoc-long-than-cong-nhan-co-chu.html.]

Dì lạnh mặt: “Chỉ cần có thể giúp được Lý Ngư Châu thì lấy chút m.á.u của nàng ta cũng đâu có sao? Nhưng ta không tính đến việc quan hệ giữa nàng ta và Kiếm Quân thân mật như vậy… Ta làm thế, e là đã đắc tội với Tiên Minh…”

Ta không nhịn được mà buồn nôn, cổ họng lại khô khốc.

Giọng điệu của dì vô cùng hờ hững, như thể Vãn Nhĩ Nhĩ có c.h.ế.t ở nơi này cũng chẳng có vấn đề gì.

Kiếp trước, không biết có phải Vãn Nhĩ Nhĩ cũng dùng cách này hay không?

Nếu như vậy thì Vãn Nhĩ Nhĩ cũng đã hy sinh rất lớn…

Nhưng tự nguyện và bị ép hoàn toàn khác nhau.

Lần đầu tiên, ta nghiêm túc đánh giá người dì này.

Bà ấy có cặp mắt phượng, nhìn rất sắc sảo, môi mỏng, cằm nhọn, ngũ quan khá giống với mẫu thân ta, nhưng nhìn lại u ám hơn nhiều.

Dì cười một tiếng, đưa tay che mắt ta: “Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta. Triều Châu, ngươi làm ta nhớ lại mẫu thân đáng c.h.ế.t của ngươi.”

Ta nghiến răng: “Sao ngươi dám nhục mạ mẫu thân ta? Đời sau của Long Thần như chúng ta luôn làm việc một cách đường đường chính chính, không giống ngươi, coi mạng người như cỏ rác!”

Dì nở nụ cười thản nhiên: “Ai bảo ta không phải đời sau được Long Thần công nhận cơ chứ?”

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...