Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 8 - Chương 1.1: Thì ra không phải đến vì ta

Cập nhật lúc: 2024-07-04 09:30:04
Lượt xem: 485

Tạ Như Tịch phát hiện thị lực của ta bị phong ấn, hắn giúp ta giải, ánh sáng đập vào mắt ta, cảnh vật dần dần trở nên rõ ràng.

Ta giật mình nhìn hắn, vội vã nói: “Tình hình bên ngoài sao rồi? Mọi người có ứng phó được không?”

Tạ Như Tịch không nói gì, hắn nhìn ta chăm chú.

Ta đưa tay sờ lên mặt, m.á.u vẫn chưa ngừng chảy.

Ta đứng dậy, làm một pháp quyết hong khô người, cả người khô ráo dễ chịu hẳn lên.

Tạ Như Tịch thu hồi tầm mắt, đi về phòng giam sát vách.

Lúc này, ta mới nhìn kỹ người lùn kia, dáng vẻ hắn ta rất đáng sợ, không có ngọc trai che đậy, lộ ra toàn thân thối rữa, vảy cá tróc đầy ra đất, chân cao chân thấp, mà ta cũng không biết thứ đó có thể gọi là “chân” không nữa.

Tạ Như Tịch siết chặt tay, ta vội giữ chặt hắn: “Không thể g.i.ế.c tên này được, phải mang về thẩm vấn.”

Người lùn ngẩng đầu lên, cố chấp hỏi ta: “Ta xinh đẹp không?”

Ta cúi đầu đáp: “Ngươi là thứ xấu nhất ta từng thấy. Lúc nãy là ta lừa ngươi.”

Hắn ta tức giận trợn trắng mắt, hỏi ta thêm câu nữa: “Bạn là gì?”

Ta phũ phàng trả lời: “Ta sẽ không nói cho ngươi biết bạn là gì, nhưng ta sẽ nói cho ngươi biết đồ chơi là gì. Đó chính là thứ mà nàng ta dùng để mua vui, khi chán nàng ta sẽ vứt bỏ ngươi, không coi ngươi ra gì nữa. Nhưng, nàng ta là ai vậy?”

Lúc này, hắn ta không nói gì nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-8-chuong-1-1-thi-ra-khong-phai-den-vi-ta.html.]

Ngu ngốc như vậy mà cũng biết bảo vệ người khác ư?

Tạ Như Tịch nhanh hơn ta một bước, đóng hai chiếc đinh vào hai bàn tay hắn ta.

Tạ Như Tịch thổi còi, người của Tiên Minh nhanh chóng xuất hiện, cất người lùn kia vào hũ, mang đi.

Thì ra không phải đến vì ta.

Ta thở dài, quả là như thế.

Ta cẩn thận quan sát nét mặt của Tạ Như Tịch, ánh mắt nghiêm túc, dáng vẻ như thần tiên không nhuốm bụi trần, ta không nói thêm gì, chỉ nói lời tạm biệt hắn sau đó rời đi.

Còn có việc quan trọng hơn chờ ta đi làm.

Bởi vì ta sớm cảnh báo nên công cuộc chuẩn bị của Lý Ngư Châu cũng không tệ, chỉ là vẫn có người trúng vảy dịch.

Trong cung châu chủ, ta gặp lại dì, vẻ mặt bà ấy không hề thay đổi, không nhiều lời với ta, cũng không hỏi chuyện ta mất tích ba ngày, chỉ hờ hững phân phó: “Mau đi tắm rửa sạch sẽ, đi đưa thuốc cho người bị bệnh.”

Đột nhiên, bà ấy ngăn ta lại, quan sát ta lần nữa, thay đổi chủ ý: “Không, ngươi dùng dáng vẻ chật vật này đi đưa thuốc đi.”

Ta đứng trong điện, dì và các trưởng lão bàn bạc rất lâu, ta vẫn không hề nhúc nhích: “Thuốc gì? Đã chế xong thuốc giải rồi sao?”

Dì đã dặn dò xuống dưới, ngay cả người đưa ta đi cũng sắp xếp xong rồi.

Ta cố nén nỗi khổ trong lòng, cố chấp hỏi lại: “Ta biết nguyên nhân phát sinh chuyện này, là do Linh Mạch bị ô uế.”

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...