Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 6 - Chương 3.2: Bởi vì Phù Lăng Tông… không nợ ngươi thứ gì…

Cập nhật lúc: 2024-07-03 15:02:37
Lượt xem: 915

Ta cụp mắt, lặng lẽ suy nghĩ, hôm nay cũng coi như có chút thu hoạch.

Ta nhìn thấy sự phồn hoa của phía nam, cũng nhìn rõ sự khốn khó của phía bắc.

Đây là những tình huống ta cần phải biết để sau này tiếp quản Lý Ngư Châu, nhìn thấy cảnh này, ta bỗng cảm thấy có trách nhiệm hơn với nơi đây.

Bóng đêm nhanh chóng buông xuống, ta nhớ Tạ Như Tịch sẽ tới chữa thương, bèn dặn dò thị nữ đừng đi vào lúc ta tắm rửa.

Khi thị nữ rời đi còn cảm thấy hơi tủi thân, thì thầm với người bên cạnh: “Hôm qua thiếu chủ còn khen ta đ.ấ.m bóp giỏi, hôm nay lại không cần ta hầu hạ nữa.”

Cũng là vì Tạ Như Tịch nên ta mới bố trí kết giới cách âm.

Ta ngồi bên cạnh hồ, duỗi chân ra nghịch nước, nhìn bọt nước b.ắ.n tung tóe.

Bỗng nhiên ta phát hiện ra có người đi tới, ánh mắt nhìn thẳng vào bàn chân ta.

Tạ Như Tịch nhìn đỡ hơn hôm qua nhiều, chỉ nhìn dáng vẻ này thì không ai nghĩ hắn đã bị thương nặng.

Ta dò hỏi: “Vết thương của ngươi đỡ rồi sao?”

Hắn lắc đầu, ta ngoắc ngoắc tay với hắn: “Ngươi đến đây.”

Hắn đi về phía trước hai bước, ta mất kiên nhẫn, vươn tay ôm lấy thắt lưng hắn, đang định cởi áo hắn ra, lại bị Tạ Như Tịch giữ tay lại, lòng bàn tay hắn nóng hổi: “Triều Châu, ngươi định làm gì?”

Ta ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn hắn: “Không thấy vết thương thì sao chữa thương được?”

Hắn dừng một chút, thả tay ra: “Để ta tự làm.”

Ta là người nhịn đau rất giỏi, nhưng nhìn thấy Tạ Như Tịch, ta cũng không hiểu sao hắn nhịn được.

Hắn cởi dây áo trước mặt ta, phần eo rất đẹp, nhưng bụng lại rất khó coi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-6-chuong-3-2-boi-vi-phu-lang-tong-khong-no-nguoi-thu-gi.html.]

Mới có một ngày mà vết thương đã rữa ra, sâu tới tận xương, chưa kể trên tim hắn còn có một vết kiếm do ta đâm.

Ta vươn tay, đặt lên bụng hắn, linh lực tinh khiết chậm rãi tản ra, bao bọc lấy vết thương, không biết qua bao lâu, chỗ đó mới mọc ra thịt mới.

Tạ Như Tịch đang chuẩn bị mặc đồ, ta ngăn hắn lại: “Chữa một lần cho xong sẽ tốt hơn.”

Hắn im lặng đồng ý.

Lần này, ta giấu tay vào trong áo, may ống tay áo của ta đủ rộng, bởi vì ngón tay ta đang mất khống chế mà run rẩy không ngừng.

Tạ Như Tịch nửa quỳ trước mặt ta, ta trông thấy cái bóng phản chiếu trong hồ, thiếu nữ ngồi bên bàn bạch ngọc, nửa chân ngâm ở trong nước.

Tạ Như Tịch không dám nhìn loạn, đành nhìn chằm chằm vào mặt ta.

Linh Hải ở phía xa gợn sóng, ta nhẹ giọng nói: “Tạ Như Tịch, ta muốn ngươi đồng ý với ta ba điều kiện.”

Hắn khàn giọng đáp: “Được.”

Ta nghẹn ngào: “Thứ nhất, nếu sau này ngươi tiền đồ mở rộng, ngươi phải đặt Phù Lăng Tông ở vị trí đầu tiên, bởi vì Phù Lăng Tông… không nợ ngươi thứ gì…”

Hắn siết chặt nắm đ.ấ.m lại: “Được.”

Ta tiếp tục nói: “Thứ hai, không được nhập ma. Nếu một ngày, ngươi nhập ma, nhất định ta sẽ c.h.é.m ngươi bằng kiếm của ta, nhất định sẽ không lưu tình.”

Hắn dừng một chút: “Được.”

Hắn chờ đợi, nhưng không chờ được điều kiện thứ ba của ta.

Ta cười híp mắt: “Điều thứ ba ta vẫn chưa nghĩ ra, chờ ta nghĩ kỹ sẽ nói cho ngươi.”

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...