Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 6 - Chương 2.7: Ngươi không hỏi ba điều kiện của ta là gì sao

Cập nhật lúc: 2024-07-03 14:56:36
Lượt xem: 575

Kinh mạch của ta đã mở rộng hơn nhiều, linh lực thu nạp bên trong cũng không ít, ta nhanh chóng vận chuyển linh lực để kiểm tra vết thương của Tạ Như Tịch.

Khó khăn lắm mới cầm m.á.u được, sắc mặt ta đã trắng bệch, tay chân mềm nhũn.

Ta đang định tiếp tục, Tạ Như Tịch bỗng ngăn ta lại, bình tĩnh nói: “Không cần đâu.”

Ta ngẩng đầu nhìn hắn, hắn đã đỡ hơn một chút, nhưng vết thương vẫn rất đáng sợ.

Hắn nói với ta: “Mỗi ngày ta sẽ tới tìm ngươi để điều trị.”

Ta không có ý kiến gì, làm vậy thì ta cũng sẽ đỡ mất sức hơn.

Ta thấy quanh hắn không có ai, bèn hỏi: “Thuộc hạ của ngươi đâu?”

Tạ Như Tịch cởi thắt lưng áo trong, quấn qua loa lên miệng vết thương: “Đều đã chết.”

Ta kinh ngạc, đám đệ tử Tiên Minh kia hoặc là người nối nghiệp được các gia tộc lớn dốc lòng bồi dưỡng, hoặc là xuất thân bình dân nhưng thiên phú xuất chúng, có thể đi theo bên cạnh Tạ Như Tịch đương nhiên không tầm thường, không ngờ lại c.h.ế.t cả rồi.

Hình như hắn hiểu ta muốn hỏi điều gì, hắn lắc đầu nói: “Không phải vì Giao Long khó chơi, mà là vì bị người khác ám sát. Không liên quan tới Lý Ngư Châu.”

Lúc này ta mới thở phào nhẹ nhõm.

Thị nữ bên ngoài thấy ta lâu không ra, lên tiếng dò hỏi: “Thiếu chủ, cần chúng ta vào giúp ngươi mặc không?”

Ta vội ngăn lại, mặt sàn đầy m.á.u và sự xuất hiện của Tạ Như Tịch rất khó giải thích: “Không cần, ta sẽ ra ngay đây.”

Ta quay đầu nhìn hắn, Tạ Như Tịch mấp máy môi, nhanh chóng quay sang hướng khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-6-chuong-2-7-nguoi-khong-hoi-ba-dieu-kien-cua-ta-la-gi-sao.html.]

Quần áo trên người ta ướt sũng, dính máu, tóc dài cũng rối tung.

Tạ Như Tịch đứng dậy, không nhìn ta, đi thẳng về phía sườn núi.

Trong bóng đêm, chỉ có nến Giao Nhân, không sáng cho lắm.

Ta lên tiếng: “Ngươi không hỏi ba điều kiện của ta là gì sao?”

Tạ Như Tịch dừng lại, không trả lời, đằng trước chính là sườn núi trăm trượng, hắn thả người nhảy xuống, ta vô thức che miệng lại, sau đó có chim phượng đón gió mà lên, trên lưng nó chở Tạ Như Tịch.

Thì ra con chim này đã mang hắn đến đây.

Ta nhìn xung quanh, trên người, trên đất đều là nước đọng, còn có mùi m.á.u thoang thoảng.

Ta niệm mấy câu linh quyết, cảnh tượng xung quanh lập tức thay đổi.

Ta đi ra ngoài, thị nữ nghi ngờ hỏi dò: “Thiếu chủ, hình như ta vừa nghe thấy tiếng của ai đó.”

Ta còn chưa lên tiếng, một thị nữ khác đã nhanh trí kéo cánh tay nàng ta: “Ngươi nghe nhầm rồi, ta đâu có nghe thấy gì.”

Ta muốn đi nghỉ ngơi, bọn họ thức thời lui ra ngoài, tai ta rất thính, có thể nghe thấy tiếng bọn họ thì thầm: “Ta thấy Tiểu Lăng đi cùng với Dung Cô nói rằng nàng ta thấy Kiếm Quân cứu thiếu chủ khỏi rắn độc.”

Bọn họ dần dần đi xa, ta lại bận rộn suốt một ngày, đương nhiên cũng rất buồn ngủ.

Sau khi lên giường, ta lập tức ngủ say.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...