Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 6 - Chương 2.5: Dị thú
Cập nhật lúc: 2024-07-03 14:41:09
Lượt xem: 516
Cánh cửa rộng mở, mây bay cuối trời, ánh hoàng hôn chiếu đầy vào phòng.
Hoa trong bình lưu ly đã được cắm, các thị nữ đang bưng huân hương, phấn ngọc trai, nối đuôi nhau đi vào.
Dung cô nói: “Bây giờ thiếu chủ có thể tắm rửa, thay quần áo.”
Ta đi chân trần vào phòng tắm, hồ tắm bằng bạch ngọc, thị nữ giúp ta rải hoa và hương liệu lên trên, ta tự ngâm mình trong đó.
Nước hồ rất ấm áp, trước mặt ta có một khay rượu và hoa quả lơ lửng.
Cung điện của châu chủ xây ở chỗ cao, mà nơi ở của ta lại ở phía sườn núi, phía dưới có thể nhìn thấy Linh Hải được dát vàng bởi ánh nắng, trên trời là ánh hoàng hôn đẹp mê người.
Lúc này, ta có tâm trạng ngắm nhìn cảnh đẹp, còn kiếp trước thì không.
Kiếp trước, ta liên tiếp bị đả kích, đã sớm không gượng dậy nổi, mọi người thấy thiếu chủ như vậy thì vô cùng thất vọng, ta càng thêm khó chịu, sau đó thí luyện thiếu chủ của ta cũng thất bại.
May mà ông trời có mắt, cho ta cơ hội làm lại, quả thật có nhiều việc đã khác xa kiếp trước.
Ta ngâm tắm đến khi hoàng hôn lụi tàn, có vài ngôi sao xuất hiện.
Ta không thích thị nữ giúp ta mặc đồ, cho nên ta đã để bọn họ lui ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-6-chuong-2-5-di-thu.html.]
Ta vừa buộc xong dây lưng áo trong thì bỗng có âm thanh truyền đến.
Trong hồ này không thiết lập kết giới, bởi vì sườn đồi này không có cửa vào khác, mà nơi này không phải ai cũng leo lên được, huống chi đây là Lý Ngư Châu, người dân vô cùng lương thiện.
Ta đoán là dị thú gì đó, bèn rút cây trâm trên đầu ra, đ.â.m về nơi phát ra âm thanh, một tay giật áo ngoài xuống, phủ lên người.
Không nghe thấy tiếng đ.â.m vào da thịt, mà lại nghe thấy tiếng thứ gì đó rơi xuống nước.
Ta xoay người sang chỗ khác, vô thức sờ lên hông, vì đi tắm nên Ngọc Long kiếm đã bị đặt ở chỗ khác.
Không phải là dị thú như ta nghĩ, mà trong hồ lại có một người chìm giữa đám cánh hoa, m.á.u tươi tràn ra mặt hồ.
Ta rất quen thuộc với bộ quần áo trên người hắn, đó là Tạ Như Tịch, chiều nay vừa dùng kiếm c.h.é.m c.h.ế.t rắn độc.
Giờ phút này mặt hắn quay xuống dưới, chìm trong hồ nước, ta lo hắn không c.h.ế.t vì vết thương, mà lại c.h.ế.t vì đuối nước.
Ta duỗi chân ra, thò xuống nước, đá cho hắn lật người lên, quả nhiên ở n.g.ự.c có vết thương sâu tận xương tủy, chỉ là m.á.u thịt be bét, không nhìn ra nguyên nhân.
Y phục màu đen đúng là che giấu rất tốt, chảy nhiều m.á.u như vậy mà màu áo cũng chỉ sẫm thêm một chút.
Bình luận
64 bình luận
-
-
Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng
-
cảm ơn bồ nhiều nha moah moahhh
-
-
"Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺
-
Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?
-
cái đoạn Tạ bị lôi lên hành hình đọc tức ghê, ức muốn khóc luôn á
-
-
Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu
-
Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây
-
Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~
-
mê nhò tui cũng thích mấy chi tiết nhỏ 🥺🥺
-
-
Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt
-
A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy
-
truyện hay, diễn biến hơi nhanh
-
cảm ơn bồ nhaa
-
tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu
Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời