Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 4 - Chương 4.5: Triều Châu, muội tưởng muội vẫn là sư tỷ chắc

Cập nhật lúc: 2024-07-04 13:10:37
Lượt xem: 445

Tống Lai đến bên cạnh ta, muốn thay ta đỡ đại sư huynh, nhưng ta lắc đầu, gồng mình ôm lấy huynh ấy, bây giờ huynh ấy chẳng khác nào một khung xương.

Ta và Tống Lai đi theo sau Dược trưởng lão, không hề quay đầu lại.

Đợi đến khi Dược trưởng lão đặt đại sư huynh trong thùng thuốc, ông ta mới đuổi ta và Tống Lai ra ngoài.

Ta ngồi bên sườn núi nhỏ, ánh trăng sáng ngời, Tống Lai ngồi xuống bên cạnh ta.

“Khi ta vừa tới Phù Lăng Sơn cũng là thời tiết này.”

Tống Lai ngậm cọng cỏ, tiếc nuối nói: “Lúc đó ta tưởng sẽ có một sư muội dịu dàng động lòng người, ai ngờ lại là thiếu chủ tôn quý. Để ta nhớ xem, lúc đó muội ngồi trên xe ngựa xa hoa, được kéo bằng Kim Điểu thượng cổ, rèm gấm tơ ngọc, dùng cánh hoa trải đường, ta lập tức hiểu ra, đây là một tiểu tổ tông.”

Ta ngẫm lại dáng vẻ lúc đó, hơi nhếch miệng lên, đột nhiên muốn tâm sự: “Là ta đưa cho đại sư huynh một chiếc lá của Thiên Diệp Hoa.”

Sau khi huynh ấy ăn vào, linh lực trong lá sẽ tương khắc với độc tính của huynh ấy, dược tính vô cùng mạnh mẽ, cho nên huynh ấy mới nôn ra máu, té xỉu trước mặt mọi người.

Tống Lai đụng vào tay ta, ta mới phát hiện, thì ra tay ta toàn là mồ hôi.

“Nếu không làm như vậy, ai biết được huynh ấy trúng độc, sư phụ đang đi vắng, nhất định Ngọc Dĩ chân nhân sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, bênh vực Vãn Nhĩ Nhĩ.” Tống Lai hừ một tiếng.

Huynh ấy bỏ cọng cỏ trong miệng ra, đứng dậy: “Triều Châu, muội tưởng muội vẫn là sư tỷ chắc?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-4-chuong-4-5-trieu-chau-muoi-tuong-muoi-van-la-su-ty-chac.html.]

Huynh ấy tìm trong túi một hồi, sau đó vứt một thứ cho ta.

Ta đưa tay đón lấy, thì ra là một chiếc chuông tượng trưng cho đệ tử thân truyền của chưởng môn.

Ta nhìn dưới đáy có hai chữ Triều Châu, chính là chiếc chuông ta bị mất hôm đó…

Tống Lai mất kiên nhẫn: “Thấy bên hông muội trống rỗng lâu như vậy, nhìn rất khó chịu nên ta mới tiện tay tìm về. Nhớ giữ cho tốt, đừng để mất nữa”

“Tống Lai.” Ta gọi huynh ấy.

“Phải gọi là sư huynh!” Huynh ấy trợn mắt nhìn ta.

Ta khéo léo đổi giọng: “Nhị sư huynh!”

Hai chúng ta luôn ngứa mắt nhau, hiếm khi hòa bình như vậy.

Dược trưởng lão sai tiểu đồng tới truyền lệnh, nói là đại sư huynh đã không còn đáng ngại, chỉ là phải chữa thương, thời gian chữa trị hơi dài, bảo chúng ta về sớm nghỉ ngơi, hôm sau lại tới.

Ta treo chuông lên hông, thở phào một hơi, sống lại một đời, cuối cùng ta cũng có thể cứu được đại sư huynh.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...