Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 3 - Chương 3.2: Nếu không chữ khắc bên trên sẽ không dịu dàng đến thế, chờ mong đến thế

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:03:19
Lượt xem: 741

Ta đuổi theo hắn, nữ tử và trẻ con trên đường đang vỗ tay cười to, xe chở tù nhân kéo từ cuối đường đi tới, nữ tử bên trong c.h.ế.t lặng núp ở góc xe, bà ấy không khóc, cũng không cười.

Dân trong trấn mắng: “Người nơi khác vốn không nên tiến vào trấn của chúng ta, kết quả là ngươi lại câu dẫn trấn trưởng, tốt nhất là để ngươi t.h.o.á.t y diễu phố cho đẹp mặt.”

Có nữ nhân che miệng cười nói: “Đâu chỉ thế, dụ dỗ trấn trưởng không thành còn muốn trộm Thiên Diệp Hoa gia truyền của trấn trưởng, bị bắt được tận tay, phải đem thả trôi sông.”

Đám nam nhân im lặng, si mê nhìn thân thể trắng nõn của nữ tử trong xe tù.

Ta đuổi theo A Tố, nhìn hắn xông vào giữa đám người, đầu sắp mọc ra sừng của ma tộc.

Người xung quanh nhận ra hắn, muốn đưa tay tóm lấy, nhưng hắn quá linh hoạt.

Ngoài Tạ Như Tịch, ta chưa từng truy đuổi ai như thế, ta mệt mỏi, lớn tiếng gọi tên hắn: “A Tố, ngươi không được nhập ma!”

Hình như hắn nghe thấy, hơi dừng lại một chút, nhưng vẫn chạy về phía trước.

Lúc này, trấn trưởng đang ngồi trước xe tù, sắc mặt tham lam, cao giọng tuyên bố: “Nàng ta dụ dỗ ta, trộm Thiên Diệp Hoa, không đáng được tha thứ, hình phạt sẽ là dìm xuống sông, sau đó lấy một đoạn xương sống lưng của nàng ta để chôn dưới gốc tỳ bà của thê tử ta, mong thê tử ta che chở cho Thiên Diệp Trấn.”

Xung quanh reo hò, lửa giận trong lòng ta nổi lên.

Thì ra sự thịnh vượng của Thiên Diệp Trấn tới bằng cách này, định kỳ lấy m.á.u của trẻ con ma tộc để tưới cây, sau đó lại dùng hài cốt vị mẫu thân người phàm của hắn để tịnh hóa, cho nên tụ linh trận này mới không có tà khí, còn có thể bảo tồn thanh xuân ở Thiên Diệp Trấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-3-chuong-3-2-neu-khong-chu-khac-ben-tren-se-khong-diu-dang-den-the-cho-mong-den-the.html.]

Từ trước đến giờ ta luôn chán ghét ma tộc, nhưng lúc này ta lại muốn g.i.ế.c sạch đám điêu dân trước mặt.

Không ai trông chừng A Tố, hắn lén đi tới dưới xe tù, thân thể nho nhỏ bám vào thành xe leo lên trên.

Xe tù này cũng được làm bằng chất liệu đặc biệt, A Tố hình như phải chịu đau đớn, nhưng hắn vẫn cố sức leo lên xe.

Hắn gồng mình gỡ rào chắn ra, nương hắn ngẩng đầu lên, trong nháy mắt đó, ta nhìn thấy nét mặt bà ấy vô cùng dịu dàng, ngay cả nỗi nhục phải t.h.o.á.t y diễu phố cũng bớt đi.

Nhưng mà giây tiếp theo, hình như bà ấy lại lên cơn, vươn tay bóp lấy cổ của hắn.

Trấn trưởng thấy đứa trẻ này làm loạn, đang định phái người ngăn cản thì lại thấy nữ nhân kia đang bóp cổ con mình.

Tất cả mọi người hào hứng quan sát.

Mặt A Tố càng lúc càng đỏ, nhưng ma văn hiện trên da hắn càng lúc càng rõ.

Ta bối rối lấy chiếc chuông gió kia ra.

Nương A Tố yêu thương hắn sao?

Ta nghĩ là yêu, nếu không chữ khắc bên trên sẽ không dịu dàng đến thế, chờ mong đến thế.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...