Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 15 - Chương 1.6: Như Tịch kiếm đã bị cong rồi, ngươi chữa trị lại sao

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:24:17
Lượt xem: 641

Vãn Nhĩ Nhĩ vui vẻ đi về phía trước mấy bước, sau đó lạnh mặt quay người lại, ghé vào tai ta nói: “Ở cột trụ cuối cùng của hành lang phía đông có cơ quan.”

Thấy ta kinh ngạc, nàng ta mỉm cười: “Nếu như ngươi bị bắt, ta và mẹ ta cũng không thoát khỏi liên quan.”

Nói xong, nàng ta lập tức chạy về phía chu điện.

Hành lang trong cung thường xuyên có ma vệ tuần tra, ta cúi đầu đi đường như một người hầu bình thường, ta có thể cảm giác được Tạ Như Tịch đang ở đâu, quả nhiên, ta thấy phía trước có rất nhiều ma vệ đi theo hộ tống một người.

Tạ Như Tịch vô cùng bình tĩnh, gương mặt lạnh lùng, không có biểu cảm gì.

Khi hắn sắp đi ngang qua ta, ta nhắm mắt lại, niệm một khẩu quyết, sau đó chậm rãi dệt mộng cảnh.

Đây là thuật dệt mộng mà Ngọc Long huyết truyền thừa cho ta, có thể kéo thần hồn của người trước mặt cùng đi vào trong huyễn cảnh.

Đây là lần đầu tiên ta sử dụng, khá là hồi hộp, nhưng khi ta mở mắt ra, trước mắt ta đã là một chiếc giường lớn, bên trên trải hoa, ánh nắng bên ngoài dịu dàng chiếu vào.

Trên giường có một người ngồi đó, hoa rơi trên đầu vai của hắn.

Tạ Như Tịch luôn nhắm nghiền mắt, nét mặt lạnh băng.

Ta dịu dàng nhìn hắn, Vãn Nhĩ Nhĩ nói Tạ Như Tịch đã sớm bị nhiếp hồn, không thuốc nào cứu được.

Nhưng trong lòng ta luôn luôn tin rằng, Tạ Như Tịch vẫn có ý thức của chính mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-15-chuong-1-6-nhu-tich-kiem-da-bi-cong-roi-nguoi-chua-tri-lai-sao.html.]

Hắn bắt đầu cử động, chậm rãi giơ tay lên, nhưng không phải là công kích, mà là đặt Như Tích kiếm lên trên giường, tiếng va chạm khẽ vang lên, tay hắn không một tấc sắt, tự tước vũ khí đầu hàng.

Chỉ một động tác như vậy lại khiến cho ta cảm động rớt nước mắt.

Ta đã hiểu rõ, Tạ Như Tịch hoàn toàn thanh tỉnh.

Ta hỏi: “Ngươi không trúng Nhiếp Hồn Thuật?”

Hắn cụp mắt, bình tĩnh nói: “Phải. Thần lực của ta không đủ để tiêu diệt toàn bộ ma khí ở ma tộc, cho nên, ta đổi một cách khác quanh co hơn, giả vờ là bị ông ta khống chế, giảm lòng cảnh giác của ông ta xuống. Sau chuyện ngày hôm nay, ông ta càng vững tin hơn về việc ta đã mất đi ý thức.”

Tạ Như Tịch nhập ma, nhưng hắn vẫn chống lại ma tộc, từ đầu đến cuối đều thanh tỉnh.

Hắn hy sinh nhiều như vậy, không biết hắn định làm gì?

Ta nhìn những vết đứt gãy trên Như Tịch kiếm: “Như Tịch kiếm đã bị cong rồi, ngươi chữa trị lại sao?”

Hắn nói: “Nghiền nát nó, sau đó đúc lại, cho nên dáng vẻ hơi khó coi…”

Ta lặng lẽ nhìn hắn: “Tạ Như Tịch, sao ngươi không ngẩng đầu nhìn ta?”

Hắn siết c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay vào giường, hơi cong người xuống.

Một lúc sau, hắn đưa mắt lên nhìn ta, đáy mắt vằn tia đỏ, phần đuôi mắt có ma văn, hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần, nhưng khi tiếp xúc với ánh mắt ta vẫn khẽ run lên một cái.

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...