Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 14 - Chương 3.5: Tính kỹ ra, là bà ấy thiếu nợ ta

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:50:04
Lượt xem: 1,705

Ngọc Long kiếm lại nhích thêm một ít, cứa ra một vết m.á.u trên cổ nàng ta, ta lặp lại: “Có phải ngươi hại c.h.ế.t mẫu thân ta không?”

“Chuyện này thì thật sự không phải do ta, Ngọc Long huyết cũng là bà ấy tự tay giao cho ta. Tính kỹ ra, là bà ấy thiếu nợ ta.”

Vãn Nhĩ Nhĩ không hề hoảng sợ, hồi tưởng rất lâu mới chậm rãi nói: “Ta và mẹ ta, đúng vậy, ta cũng có mẹ. Khi ta vẫn còn là một đứa trẻ, chúng ta đã sống ở trấn nhỏ gần Linh Hải, đánh cá để sống qua ngày. Trước khi mẹ ta đi đánh cá đều sẽ bái miếu thần bên cạnh Linh Hải. Khi mẫu thân Triều Lung của ngươi mang một thân đầy vết thương trở về, mẹ ta kể đây là Long Thần nương nương luôn phù hộ cho chúng ta mưa thuận gió hòa. Việc yêu ma tới quấy phá đã để lại bóng ma trong lòng ta, ta sợ hãi khuyên nhủ, mẹ ta lại cố chấp giữ Triều Lung ở lại.”

Vãn Nhĩ Nhĩ cười châm chọc: “Long Thần nương nương tôn quý, không phải mang tới mưa thuận gió hòa, mà là mang đến ma quân. Cả trấn đều bị g.i.ế.c sạch, bình thường, người trong thôn đều bắt nạt chúng ta, c.h.ế.t cũng xứng đáng. Trước khi mẫu thân Triều Lung của ngươi bị ma tộc tru sát, đã lưu lại cho ta một câu ‘che giấu Ngọc Long huyết, đi tìm Triều Châu’. Khi đó ta đã sớm nghe qua cái tên Triều Châu này, bà ấy luôn nhắc tới ngươi, coi ngươi như trân bảo, là thiếu chủ Triều Châu vô cùng tôn quý.”

Ta bình tĩnh hỏi: “Thế nên ngươi đã chiếm Ngọc Long huyết làm của riêng?”

Trong gương phản chiếu ra hình bóng của hai chúng ta, động tác của Vãn Nhĩ Nhĩ hơi mạnh, m.á.u chảy dọc theo cổ nàng ta xuống dưới: “Ta chỉ là một đứa trẻ, có thể giấu đi đâu được? Đành phải dứt khoát nuốt vào bụng. Cũng nhờ như vậy, chủ thượng mới phát hiện ra ta, đưa ta và mẹ ta về ma tộc để sống tiếp. Triều Châu, từ lúc ban đầu, chính là mẫu thân ngươi hại chúng ta. Mẫu thân ngươi hại c.h.ế.t toàn bộ người trong thôn, ta hại Lý Ngư Châu các ngươi suýt chút nữa bị vảy dịch vây khốn, cũng coi như là nhân quả tuần hoàn, nợ m.á.u trả bằng máu.”

Ta cười lạnh: “Lý do của ngươi quá gượng ép, ngươi nói như vậy, bản thân ngươi có tin nổi không?”

Vãn Nhĩ Nhĩ nhìn ta chăm chú, lộ ra vài phần ghen ghét: “Ta không có nhiều lựa chọn như ngươi, ta cũng không hối hận chuyện mình đã từng làm. Nếu ta không làm việc thay chủ thượng, ta và mẹ ta đều phải chết.”

Ta nhìn nàng ta: “Ngươi có lựa chọn. Lúc ban đầu ngươi có thể lựa chọn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-14-chuong-3-5-tinh-ky-ra-la-ba-ay-thieu-no-ta.html.]

Vãn Nhĩ Nhĩ cười nói: “Chọn thế nào cơ? Lúc ấy ta có thể đến Tiên Minh và Phù Lăng Tông nói ta bị ma tộc bắt nạt sao? Bây giờ sư tỷ cũng đã nhìn thấy thói đời rồi, sao vẫn không hiểu ra nhỉ? Nhìn kết cục của Tạ Như Tịch cũng đủ biết, hắn làm nhiều việc cho tu chân giới như vậy, nhưng mới lộ ra thân phận bán ma đã suýt nữa c.h.ế.t ở Tru Ma Đài, huống chi là ta? Sư tỷ, quả thực ngươi cứu được rất nhiều người, nhưng trong đó sẽ không có ta.”

Ta bình tĩnh nhìn Vãn Nhĩ Nhĩ, từ nhỏ nàng ta đã bị đưa tới ma giới, hoàn toàn không giống Tạ Như Tịch.

Tạ Như Tịch là bán ma, chịu ơn của tu chân giới, lòng dạ thẳng thắn, bảo vệ hòa bình cho thiên hạ.

Vãn Nhĩ Nhĩ là người phàm, lại lớn lên ở ma giới, cố chấp ích kỷ, tội ác chồng chất.

“Ngươi đoạt ta từ trong tay tên đầu trâu kia, cũng không bại lộ thân phận của ta, ngươi muốn làm gì?” Ta hỏi.

Vãn Nhĩ Nhĩ nhìn về phía vách tường, có lẽ là nhìn những chậu hoa cúc mãi không nở hoa của nàng ta, rất lâu sau mới lên tiếng: “Ta không muốn làm gì cả, cũng không biết làm gì.”

Gặp Vãn Nhĩ Nhĩ cũng không phải chuyện gì xấu, ta mới định g.i.ế.c nàng ta, nhưng giờ ta đã thay đổi chủ ý, ta muốn dựa vào nàng ta để tiến vào ma cung, nhìn thấy Tạ Như Tịch.

Ta buộc Vãn Nhĩ Nhĩ lập lời thề, nhất định phải đưa ta vào ma cung, nếu phản bội, vạch trần thân phận của ta thì sẽ bạo thể mà chết.

Ngọc Long kiếm của ta đặt trên người nàng ta, tới hoàn cảnh này, nàng ta không thể không lập lời thề.

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...